Mùa Vọng là thời gian để loan báo Tin Mừng và niềm vui Chúa Giáng Sinh

Thiên Chúa đã phái các thiên thần đến báo cho những người chăn cừu biết một Đấng Cứu Thế đã được sinh ra:

“Thiên thần Chúa bỗng hiện đến bên họ và vinh quang Chúa rạng ngời bao quanh họ, làm họ kinh khiếp hãi hùng. Nhưng thiên thần nói với họ: “Ðừng sợ! Này ta đem tin mừng cho các ngươi về một niềm vui to tát, tức là niềm vui cho toàn dân: là hôm nay, đã sinh ra cho các ngươi vì Cứu Chúa, tức là Ðức Kitô Chúa, trong thành của Ðavit” (Lc 2,9-11).

Hôm nay Ngài báo tin cho chúng ta

Giáng sinh đã được một thế giới vô thần tục hóa đến nỗi ngày càng nhiều người cùng thời với chúng ta đã quên đi nguồn gốc của nó. Chắc chắn, khung cảnh Chúa giáng sinh cho họ một ý tưởng chung, nhưng họ không biết rằng trẻ nhỏ nằm trong máng cỏ đơn sơ này đã đến để mang lại cho họ tình yêu và niềm vui mà họ tìm kiếm trong vô vọng.

Thay vì mang lại hy vọng, Giáng sinh đem cho rất nhiều người cơ hội để cảm nhận sâu sắc hơn sự trống rỗng của một hiện hữu không có lý tưởng, sức nặng của sự cô đơn, sự cay đắng vì thiếu tiền và sự ghê tởm với bản thân và những người khác.

Chúng ta không thể cam chịu để cho vật chất chiếm đoạt chính mình dịp Giáng sinh. Chúng ta có trách nhiệm với anh em của chúng ta; chúng ta có trách nhiệm đối với Tin Mừng mà Chúa đã giao phó cho chúng ta. Chúng ta phải loan báo Tin Mừng. Đó không phải là tùy chọn, đó là một nhiệm vụ. Và đặc biệt là như vậy trong thời gian Mùa Vọng. Thiên Chúa gửi các thiên thần đến với những người chăn cừu để nói với họ rằng một Đấng Cứu Độ đã được sinh ra. Hôm nay Ngài gửi đến cho chúng ta.

Ta sai các ngươi đi như cừu giữa bầy sói” (Mt 10,16). Chúa Giêsu đã cảnh báo chúng ta. Vì vậy, chúng ta đừng ngạc nhiên khi chúng ta bị hiểu lầm, chế giễu hoặc khinh thường. Chúng ta đừng lo lắng về những trở ngại nảy sinh làm suy giảm lòng nhiệt thành loan báo Tin Mừng của chúng ta: theo một cách nào đó, đây là một dấu hiệu khá tốt. Thần dữ không thích niềm vui và tìm mọi cách để ngăn chúng ta loan truyền niềm vui đó. Loan báo Tin Mừng chưa bao giờ là việc dễ dàng, nhưng nếu Chúa yêu cầu chúng ta, Ngài sẽ ban cho chúng ta phương tiện để làm điều đó. Chúng ta hãy tin cậy Ngài.

Công bố niềm vui Giáng sinh trước hết là sống niềm vui đó và chia sẻ nó

Làm sao thế giới có thể tin vào Tin Mừng Giáng sinh nếu như những người theo đạo Thiên Chúa, cũng như những người khác, bị sa lầy vào những lo lắng của chính họ, bị độc chiếm bởi cuộc chạy đua theo tiền bạc và của cải vật chất, quan tâm đến thức ăn trên đĩa của họ hơn là về số phận của người lân cận? Trong suốt thời gian Mùa Vọng, chúng ta hãy tự hỏi ý nghĩa của Lễ Giáng Sinh đối với chúng ta. Bản chất thực sự của Giáng sinh là gì? Bản chất này thay đổi điều gì, hoặc nó thay đổi điều gì trong cuộc sống của chúng ta? Những tuần trước lễ Giáng sinh được trao ban cho chúng ta như một cơ hội để hoán cải. Nếu chúng ta không hoàn toàn đi vào mầu nhiệm Giáng Sinh, chúng ta sẽ không thể truyền giáo.

Mỗi gia đình phải tìm cách thực hiện điều này: làm một bữa ăn đêm Giáng sinh cho một người hàng xóm lớn tuổi, gọi cho người thân hoặc bạn bè ở xa (một cuộc điện thoại có thể là một món quà Giáng sinh rất đẹp), hoặc làm thiệp Giáng sinh hoặc những món quà nhỏ (bánh ngọt , thanh, bánh quy) để tặng những người đang sống lẻ loi một mình.

Những người đầu tiên chúng ta phải thông báo niềm vui Giáng sinh là con cái của chúng ta

Thông báo về niềm vui Giáng sinh cũng là một lời nhắc nhở rằng, trong thời gian và vượt thời gian, Thiên Chúa đã trở thành con người để cứu chúng ta khỏi sự dữ và cái chết, rằng ông già Noel chỉ là một nhân vật huyền thoại trong khi Chúa Giêsu là có thật, rằng Ngài đang sống ngày nay, rằng câu chuyện Chúa giáng sinh không phải là một huyền thoại đẹp trong quá khứ mà là một thông điệp của Tin mừng vẫn còn phù hợp cho đến ngày nay.

Nếu một đứa trẻ đã tìm ra những từ thích hợp để thông báo niềm vui của Lễ Giáng sinh, nếu đứa trẻ đó vẫn giữ được sự ngạc nhiên của thời thơ ấu về ngày lễ này, đó là bởi vì cháu nó đã trải qua Lễ Giáng sinh thực sự với gia đình, đã tập trung được vào điều cốt yếu, nơi mà niềm vui không đến từ sự xa hoa của những món quà, từ bữa ăn thịnh soạn trong đêm Giáng sinh, cũng như từ sự mong chờ ông già Noel.

Những người đầu tiên chúng ta phải loan báo niềm vui Giáng sinh là con cái chúng ta: chúng ta hãy chuẩn bị một lễ Giáng sinh đẹp đẽ cho chúng và cùng với chúng để chúng khám phá ra được niềm vui của Thiên Chúa, qua những niềm vui nho nhỏ của con người.

Giáng sinh làm nổi bật tình yêu cá vị của chúa Giêsu dành cho bạn

Chúa Giêsu yêu bạn đến nỗi đã đến thế gian này làm một con trẻ

Tại sao Chúa Giêsu đến thế gian này? Bạn có bao giờ nghĩ rằng Ngài đến thế gian này vì bạn, vì cá nhân bạn,  rằng Ngài đã nghĩ đến bạn trong tâm trí Ngài không?

Chúng ta không phải lúc nào cũng nhớ rằng Chúa Giêsu không chỉ đến thế giới này cho tất cả chúng ta theo cách chung chung, mà quan trọng hơn, Ngài sinh ra trong máng ăn của chiên bò vì mỗi người chúng ta một cách riêng tư. Ngài biết về chúng ta và chọn đau khổ để chúng ta được sống.

Thánh Phanxicô Salêdiô đã suy tưởng về kiểu tình yêu cá nhân này trong cuốn sách của ngài, Giới thiệu về Đời sống Sùng mộ.

“Hỡi con gái, hãy tin chắc rằng Trái tim của Chúa yêu dấu nhất của chúng ta đã nhìn ngắm con… và yêu thương con, và bởi Tình yêu đó, Ngài đã chiếm lại cho con mọi điều tốt lành mà con từng có, và trong số đó là những quyết tâm tốt lành của con.”

Chúa Giêsu đã biết chúng ta trước khi chúng ta được sinh ra và gọi tên chúng ta, Ngài làm mọi việc trên trần thế này để cứu độ chúng ta.

Một sự thật là chúng ta có tất cả lý do như Giêrêmia để thú nhận rằng Thiên Chúa đã biết chúng ta và gọi chúng ta bằng tên của chúng ta ngay từ khi chúng ta được sinh ra, hơn thế nữa Sự Thiện Hảo Thần Linh của Ngài, trong Tình yêu và Lòng thương xót, đã làm cho mọi sự, cách chung và cách riêng, trở nên sẵn sàng xúc tiến sự cứu độ của chúng ta:

“Trước khi Ta nắn ra ngươi trong lòng mẹ, Ta đã biết ngươi; và trước khi lọt dạ mẹ, Ta đã tác thánh ngươi,.. Còn ngươi, đừng sợ, hỡi Giacóp, tôi tớ của Ta, đừng kinh hãi, hỡi Israel! Vì này Ta sẽ cứu ngươi từ các phương xa, và dòng giống ngươi từ đất lưu đày; Giacóp sẽ trở về và được an cư, vô tư lự, không người dọa nạt!…Giavê các cơ binh phán thế này: Chúng đã bị áp bức, con cái Israel làm một với con cái Giuđa; những kẻ đày ải chúng, nắm chặt lấy chúng, không chịu buông ra. Nhưng Ðấng chuộc chúng cường mạnh, Giavê các cơ binh là Danh Người. Người sẽ tranh tụng cho quyền lợi chúng, để đem lại an lạc cho cõi đất…” (Giêrêmia 1:5; 46:27; 50:33-34).

Chúng ta đừng bao giờ quên rằng Thiên Chúa yêu thương từng cá nhân chúng ta, không chỉ đơn giản là một phần của một thứ quần chúng đông đảo.

Chắc chắn chúng ta nên ghi nhớ điều này và hăng hái hỏi: Có thể xẩy ra không, chuyện tôi được Đấng Cứu Độ yêu thương và yêu thương dịu dàng đến nỗi Ngài đã nghĩ đến tôi một cách riêng tư, và trong tất cả mọi điều vụn vặt này của đời tôi, Ngài đã lôi kéo tôi đến với chính Ngài ? Tôi nên sử dụng tất cả những gì Ngài đã ban cho tôi với tình yêu và lòng biết ơn như thế nào? 

Giáng sinh này, bạn hãy nghĩ về vẻ đẹp của Chúa Giêsu, một Giêsu đến trong máng cỏ vì bạn, chìa đôi tay nhỏ bé của Ngài ra để có thể chạm vào trái tim của bạn. – 07/12/20

Tác giả: Christine Ponsard
Phêrô Phạm Văn Trung
chuyển ngữ từ Aleteia.org