01/11/18 THỨ NĂM ĐẦU THÁNG TUẦN 30 TN
Các Thánh Nam Nữ
Mt 5,1-12
TÁM MỐI PHÚC, CON ĐƯỜNG NÊN THÁNH
“Phúc thay ai bị bách hại vì sống công chính, vì Nước Trời là của họ.” (Mt 5,10)
Suy niệm: Trong tông huấn Gaudete et Exsultate: “Hãy Vui Mừng và Hoan Hỉ” về ơn gọi nên thánh trong thế giới hôm nay, ĐTC Phanxicô dạy hạnh phúc Nước Trời thật hấp dẫn, nhưng con đường dẫn tới đó, mang tên Tám Mối Phúc, lại “không hề dễ dãi, hay hời hợt,” mà đòi hỏi các Kitô hữu phải “lội ngược dòng”, là từ bỏ những điều thế gian ưa thích, để sống những giá trị của Tin Mừng (x. Tông huấn, số 65). Quả vậy, trong một thế giới chuộng giàu sang, hưởng thụ, cổ võ bạo lực, sống vô cảm và đầy dẫy bất công, Chúa chúc phúc cho những ai có tinh thần nghèo khó, hiền lành, trong sạch, khát khao công lý, biết thương xót người. Những người đi ngược với trào lưu thế gian như thế ắt là bị thế gian đối lập, ghét bỏ và bách hại. Nhưng “những ai bị bách hại vì sống công chính” như thế lại được Chúa chúc phúc, vì họ sẽ được Nước Trời làm gia nghiệp.
Mời Bạn: Trong Năm Thánh Các Thánh Tử đạo Việt Nam, chúng ta tôn vinh các ngài là những chứng nhân sẵn lòng “chịu bách hại vì sống công chính” mà nay đang thừa hưởng lời chúc phúc của Chúa trên thiên quốc, hơn nữa chúng ta còn được mời gọi sống tinh thần tử đạo như các ngài, đó là dám chịu bách hại bằng cách từ bỏ tinh thần thế tục để thực hành Tám Mối Phúc trong đời sống hằng ngày.
Sống Lời Chúa: Bạn chọn một trong Tám Mối Phúc làm châm ngôn sống hằng ngày của mình.
Cầu nguyện: Lạy các thánh tử đạo Việt Nam, xưa các ngài đã hy sinh mạng sống để làm chứng đức tin, xin chuyển cầu cho chúng con cũng biết làm chứng nhân bằng đời sống của mình.
02/11/18 THỨ SÁU ĐẦU THÁNG TUẦN 30 TN
Cầu cho các tín hữu đã qua đời
Ga 11,17-27
NIỀM HY VỌNG PHỤC SINH
“Chính Thầy là sự sống lại và là sự sống. Ai tin vào Thầy, thì dù đã chết cũng sẽ được sống. Ai sống và tin vào Thầy, sẽ không bao giờ phải chết.” (Ga 11,25-26)
Suy niệm: Con người từ bao đời nay vẫn ôm ấp giấc mơ trường sinh bất tử dù rằng cho đến nay, đó vẫn chỉ là ước mơ vô vọng. Với công nghệ hiện đại, người ta đã nghĩ ra việc ướp đông tử thi để chờ ngày khoa học tiến bộ khám phá ra qui trình hồi sinh người chết. Dù chi phí cho một vụ ướp đông lên tới 200.000 USD, danh sách người đăng ký ướp đông xác đã lên tới hàng ngàn. Giả sử như qui trình hồi sinh đó thành công, thì những người chết sống dậy cũng chỉ tiếp tục sống trong cuộc trần thế này thôi. Đức Ki-tô cũng hứa cho những ai tin vào Ngài “dù có chết cũng sẽ được sống”, và đó là một cuộc sống “khác” cuộc sống hạnh phúc tròn đầy và mãi mãi; và nhất là, sự sống đó không phải là của phàm nhân mà là của Thiên Chúa.
Mời Bạn: Chính vì tin vào lời Chúa hứa và nhờ ân sủng Ngài đỡ nâng mà chúng ta quyết sống thánh thiện ở đời này để đạt được hạnh phúc Chúa ban cho người tôi tớ trung thành. Và cũng với niềm trông cậy đó, chúng ta dám cầu xin Chúa thương ban cho những người đã qua đời được Chúa đưa về hưởng hạnh phúc sự sống vĩnh cửu trên thiên quốc.
Sống Lời Chúa: Trong tháng các đẳng linh hồn, Giáo Hội dành nhiều phương thế (viếng nhà thờ, viếng nghĩa trang, xin lễ,…) giúp tín hữu có thể lãnh nhận những ân xá đặc biệt để chuyển cầu cho các linh hồn trong luyện ngục. Mong bạn tận dụng những phương thế đó để cầu nguyện cho các linh hồn.
Cầu nguyện: Lạy Chúa xin cho các linh hồn được nghỉ yên muôn đời, và cho ánh sáng ngàn thu chiếu soi trên các linh hồn ấy.
03/11/18 THỨ BẢY ĐẦU THÁNG TUẦN 30 TN
Th. Mác-ti-nô Po-rét, tu sĩ
Lc 14,1.7-11
THÁI ĐỘ NGƯỜI ĐƯỢC MỜI
“Vì phàm ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên.” (Lc 14,11)
Suy niệm: Từ một quan sát thực tế, thấy “khách dự tiệc cứ chọn chỗ nhất mà ngồi”, Chúa Giê-su kể câu chuyện dụ ngôn, thoạt nghe có vẻ như một bài học về cách giao tế đời thường với những tính toán khôn khéo: chọn chỗ cuối để vinh dự khi được mời lên chỗ trên, thay vì “thượng” ngay mâm đầu để rồi ê mặt khi bị mời xuống dưới. Và cũng như bao lần khác, Chúa Giê-su khởi đi từ những chuyện đời thường, để rồi vén mở cho chúng ta thấy ý nghĩa cao quý của mầu nhiệm Nước Trời và cách thức để tham dự bữa tiệc thiên quốc đó. Là khách được mời thì “chủ đặt đâu, khách ngồi đó” tuỳ theo mối quan hệ của khách đối với chủ tiệc. Được mời vào dự tiệc Nước Trời và ngồi ở đâu trong bàn tiệc ấy là hồng ân Chúa thương ban chứ không do công trạng riêng của mỗi người.
Mời Bạn: Mỗi người chúng ta hãy sống như người môn đệ trung thành của Chúa, và để Chúa sắp xếp cho chúng ta ngồi vào chỗ mà Ngài dành sẵn cho người môn đệ yêu dấu của Ngài. Thay vì tranh giành địa vị theo kiểu thế gian, mời bạn luôn sống khiêm tốn phục vụ và sẵn sàng “uống chén của Thầy” còn việc ngồi ở đâu trong Nước của Thầy thì để Thiên Chúa “dành cho ai thì người ấy mới được” (Mt 20,23).
Sống Lời Chúa: Mỗi ngày bạn tự nguyện làm những công việc phục vụ âm thầm kín đáo để xứng đáng được Chúa dành một chỗ trong Trái tim của Ngài.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin giúp con luôn nhớ sống khiêm nhường, quan tâm phục vụ anh chị em con, để nhờ đó chúng con được Chúa ân thưởng phần thưởng lớn lao trên Nước Trời.
04/11/18 CHÚA NHẬT TUẦN 31 TN – B
Mc 12,28b-34
LỄ VẬT CHÚA YÊU THÍCH
“Yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức lực, và yêu người thân cận như chính mình, là điều quí hơn mọi lễ toàn thiêu và hy lễ.” (Mc 12,33)
Suy niệm: Trong các thánh lễ vào các đại lễ, phần dâng lễ vật rất được chăm chút. Về của lễ, ngoài bánh và rượu như thường lệ, còn có các lễ vật là hoa, nến, hương, trầm và cả tiền giỏ nữa. Những thành viên trong đoàn dâng lễ y phục chỉnh tề, tập dượt kỹ lưỡng trước để tiến dâng lễ vật trong sự trang nghiêm, nhịp nhàng. Cùng với bài ca dâng lễ, còn có vũ khúc kèm theo và những lời dẫn nói lên ý nghĩa lễ dâng và tâm tình của cộng đoàn. Dâng lễ vật cho Thiên Chúa là việc chính đáng và cao quí. Tuy nhiên, tiêu chuẩn để Thiên Chúa phán xét không hệ tại ở mức ‘hoành tráng’ của lễ dâng nhưng ở việc làm do lòng thương xót ta dành cho tha nhân. Lòng yêu mến người khác là dấu hiệu cho biết ta có mến Chúa thật lòng hay không. Về điểm này, thánh Gio-an nói rất rõ ràng: “Nếu ai nói: ‘Tôi yêu mến Thiên Chúa’ mà lại ghét anh em mình, người ấy là kẻ nói dối; vì ai không yêu thương người anh em mà họ trông thấy, thì không thể yêu mến Thiên Chúa mà họ không trông thấy” (1Ga 4,20).
Mời Bạn: Thánh Tô-ma A-qui-nô cho rằng việc trợ giúp những nhu cầu cấp thiết của người khác vì tình yêu thương “là một hy lễ được Thiên Chúa yêu thích hơn vì hướng trực tiếp đến tha nhân”. (x. Tông huấn “Hãy Vui Mừng Hoan Hỉ”, số 106 của ĐGH Phan-xi-cô).
Sống Lời Chúa: Khi xét mình xưng tội, tôi vừa xét bổn phận đối với Chúa vừa xét bổn phận đối với anh em, đặc biệt, tôi xét xem tôi có sống vô cảm đối với người đang đau khổ, túng cực không.
Cầu nguyện: Đọc kinh Kính Mến: Lạy Chúa, con kính mến Chúa…. Amen.
05/11/18 THỨ HAI TUẦN 31 TN
Lc 14,12-14
TÌNH YÊU VÔ VỊ LỢI
“Khi ông đãi tiệc, hãy mời những người nghèo khó, tàn tật, què quặt, đui mù. Họ không có gì đáp lễ, và như thế, ông mới thật có phúc: vì ông sẽ được đáp lễ trong ngày các kẻ lành sống lại.” (Lc 14,13-14)
Suy niệm: Trong cách cư xử với nhau ở đời này, người ta thích chọn giải pháp thực dụng: ‘hòn đất ném đi, hòn chì ném lại’. Hôm nay anh mời tôi, ngầm hiểu rằng mai mốt tôi có việc mời anh, anh phải đáp lễ lại. Chúa Giê-su dạy một cách ứng xử khác, ứng xử của người công dân Nước Trời: đó là cư xử với nhau và xây dựng thế giới này trong trật tự của tình yêu. Trong tình yêu người ta muốn nên một với người mình yêu, sẵn sàng hiến thân mình, để cùng chia sẻ gánh vác trách nhiệm của cuộc sống. Để diễn tả cung cách cư xử theo tình yêu đó, Chúa Giê-su đã kể dụ ngôn về việc đãi tiệc: “khi đãi tiệc, hãy mời những người nghèo khó, tàn tật, què quặt. Họ không có gì đáp lễ, và như thế, ông mới thật có phúc.” Lời Chúa dạy không được hiểu theo nghĩa đen hạn hẹp, mà trái lại, phải có cái nhìn vượt trên cõi đời này để nhận ra những gì chúng ta cho đi cách vô vị lợi sẽ được “đáp lễ” nhưng là “trong ngày các kẻ lành sống lại.”
Mời Bạn: Phải chăng bạn cũng thích đem mọi sự, cả những gì thiêng liêng cao quý nhất, như niềm tin, như tình yêu lên bàn mổ để “cân đong đo đếm”? Lối sống thực dụng, hưởng thụ ích kỷ, chạy theo cái lợi vật chất, đã hạ giá con người, tục hoá cả những gì là thánh thiêng nhất. Chúa Giê-su mời gọi chúng ta, hãy dám sống bằng một tình yêu vô vị lợi, dám xả thân, vì tha nhân, vì người mình yêu.
Sống Lời Chúa: Làm một hành vi bác ái cho người anh em.
Cầu nguyện: Xin giúp con sống tình yêu vô vị lợi như Chúa dạy. Amen.
06/11/18 THỨ BA TUẦN 31 TN
Lc 14,15-24
YÊU LÀ CHẤP NHẬN
“Tôi mới mua một thửa đất, cần phải đi thăm, cho tôi xin kiếu.” (Lc 14,18)
Suy niệm: Chúng ta tự hỏi tại sao trước lời mời đầy vinh dự của ông chủ giàu có mà khách mời lại có quá nhiều lý do để từ chối! Mà lại là từ chối vụng về bằng những lý do nhỏ nhặt không xứng tầm với “bữa tiệc lớn”. Ấy là chưa nói địa vị, vai vế của người chủ tiệc hẳn cũng đáng cho họ nể trọng. Chẳng lẽ họ ghen với ông vì ông giàu có; hay tại họ mặc cảm vì mình nghèo. Kể dụ ngôn này, hiển nhiên Chúa Giê-su muốn nói tới “bữa tiệc trong Nước Thiên Chúa” mà Cha Ngài chính là chủ tiệc. Quả thật đây là một nan đề cho thái độ lựa chọn của con người: mọi lý do để từ chối đều trở nên bất xứng trước một lời mời như thế của Thiên Chúa. Từ chối là dấu chẳng còn tình nghĩa gì với Ngài. Bởi vì nếu yêu thì đã chấp nhận lời mời!
Mời Bạn: Ngày nay Chúa cũng vẫn tiếp tục mời bạn và tôi đến để Ngài thông ban cho chúng ta những ơn lành của Ngài. Thế nhưng vì thiếu tình mến, chúng ta khoan giãn, hẹn rày hẹn mai không muốn đáp trả ngay. Sự chậm trễ này chắc sẽ khiến Chúa “nổi giận” đấy.
Chia sẻ: Kiểm điểm xem đâu là những lý do mà ta thường vin vào để từ chối lời mời đến bữa tiệc của Chúa: Phải chăng vì bận công ăn việc làm? Phải chăng tôi nghĩ đời còn dài, ta sẽ trở lại với Chúa sau? Phải chăng tôi cho rằng để ngày mai tôi đáp lại lời Ngài vẫn còn kịp?…
Sống Lời Chúa: Khi nghe lời Chúa đánh động tâm hồn, bạn hãy đáp lại ngay bằng việc hoán cải cuộc sống của mình; đừng tìm lý do từ chối.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con biết mau mắn nghe lời Chúa dạy bảo để con luôn làm đẹp lòng Chúa; và như thế con sẽ được Chúa kể là “người có phúc được dự tiệc trong Nước Thiên Chúa!”
07/11/18 THỨ TƯ ĐẦU THÁNG TUẦN 31 TN
Lc 14,25-33
HỌC TỪ BỎ ĐỂ TRỞ NÊN MÔN ĐỆ
“Cũng vậy, ai trong anh em không từ bỏ hết những gì mình có, thì không thể làm môn đệ tôi được.” (Lc 14,33)
Suy niệm: Trong xu thế của thời đại hưởng thụ và tích lũy này, nói đến “từ bỏ hết những gì mình có” xem ra là một thứ “cung đàn lạc điệu”. Tuy nhiên, đối với những người “con cái Chúa”, đó lại là điều kiện tất yếu và tiên quyết, vì không từ bỏ cũng đồng nghĩa là không thể trở nên môn đệ của Chúa Ki-tô được. Ơn gọi làm “con cái Chúa” là chấp nhận sự điên rồ của Thập giá, cớ vấp phạm cho người đời. Có “từ bỏ hết những gì mình có,” là biết “nói không” với thế gian, ma quỷ và xác thịt thì mới có thể là “sen” mọc “giữa bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”, là đèn để “gần mực” mà chẳng “đen” nhưng chiếu sáng cho cả nhà. Vì thế, đòi hỏi trước tiên đối với người môn đệ của thời đại hôm nay là từ bỏ lối sống hưởng thụ tích luỹ, điều mà người thời đại hôm nay đang theo đuổi.
Mời Bạn xét mình về xu hướng hưởng thụ của bạn: 1. Cách mau sắm tiêu dùng của bạn có thực sự là vì nhu cầu thiết yếu không, hay chỉ là sự đua tranh cho “hợp thời trang,” để chứng tỏ mình “sành điệu”? 2. Bạn có nghĩ rằng việc từ bỏ một số nhu cầu quen thuộc – kể cả việc tiết giảm sử dụng điện nước – có thể góp phần vào việc nên thánh của bạn không? 3. Khi những nhu cầu đó bỗng nhiên bị mất – bị cúp điện nước vì bão chẳng hạn – bạn đã phản ứng thế nào?
Sống Lời Chúa: Từ bỏ xu hướng hưởng thụ bằng cách tự nguyện tiết giảm một số chi tiêu để sẵn sàng chia sẻ với tha nhân hơn.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, con tin Chúa là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống. Xin cho con vững tin sẵn sàng từ bỏ để vững bước theo Chúa, vì đó chính là “mối lợi và sự khôn ngoan” lớn lao nhất.
08/11/18 THỨ NĂM TUẦN 31 TN
Lc 15,1-10
ĐIỂM YẾU CỦA TÌNH THƯƠNG
“Trên trời cũng thế, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần sám hối ăn năn.” (Lc 15,7)
Suy niệm: Cách nói phóng đại trong dụ ngôn “con chiên lạc” và “đồng bạc bị mất” diễn tả niềm vui của Thiên Chúa lớn lao dường nào khi có một người tội lỗi ăn năn hối cải. Quả thật Thiên Chúa đã phải buồn lòng bao nhiêu khi con cái mình lạc đường, thì Ngài sẽ vui mừng hơn gấp bội khi thấy dù chỉ là một người con trở về chính lộ. Lòng thương xót của Thiên Chúa dạt dào đến mức khiến Ngài cũng trở nên “yếu đuối, mềm lòng” luôn sẵn sàng tha thứ mỗi khi tội nhân tỏ lòng sám hối ăn năn. Thiên Chúa muốn cho người tội lỗi hối cải đến mức như Ngài không cần e dè gì nữa, mà còn chấp nhận để cho lòng tốt và tình yêu của mình bị lợi dụng.
Mời Bạn: Bạn có đang lợi dụng lòng thương xót Chúa như thánh Phao-lô đã nêu rõ: “Chúng ta cứ ở mãi trong tội lỗi, để ân sủng càng lan tràn ư” (Rm 6,1)? Phải chăng bạn lập luận rằng để làm cho Thiên Chúa vui vì có người hối cải thì phải có người đi lạc đường, phạm tội trước đã; ăn năn hối cải lúc nào mà chả kịp?! “Không phải thế!” Có ai mang đến niềm vui cho người khác bằng cách bắt đầu gây buồn phiền trước không? Có ai biết chắc mình sẽ kịp quay về vào phút chót không? Chúng ta quên rằng ăn năn hối cải không chỉ là việc làm của một lần, nhưng là việc của cả đời; và có thể nói chiều kích căn bản của đời sống kitô hữu là một cuộc “trở lại” thường xuyên với Thiên Chúa.
Sống Lời Chúa: Bắt đầu giờ cầu nguyện bằng việc thống hối và xin lỗi Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giữ gìn con luôn tỉnh thức để sống trong tình thương vô biên của Chúa.
09/11/18 THỨ SÁU TUẦN 31 TN
Cung hiến Thánh đường La-tê-ra-nô
Ga 2,13-22
NƠI CHÚA NGỰ
“Đem tất cả những thứ này ra khỏi đây, đừng biến nhà Cha tôi thành nơi buôn bán.” (Ga 2,17)
Suy niệm: Đức Giê-su khi lên Đền Thờ Giê-ru-sa-lem thấy có những người bán chiên, bò, bồ câu, và đổi tiền, Ngài đã nổi cơn thịnh nộ. Người xua đuổi người buôn bán cùng với chiên bò ra khỏi Đền Thờ, Người còn đổ tung tiền và lật nhào bàn ghế của họ. Hẳn là các chức sắc trong đền thờ có lý do thực dụng để cho phép việc buôn bán này. Hẳn Chúa Giê-su cũng biết khi Người làm như thế sẽ gặp những chống đối từ nhiều phía. Nhưng vì nhiệt tâm lo việc nhà Cha mà Chúa Giê-su không muốn đền thờ Thiên Chúa bị tục hoá. Người can đảm vượt qua tất cả để nhà Cha được thanh tẩy và xứng đáng là nơi thờ phượng.
Mời Bạn: Đền thờ tâm hồn bạn cũng cần được thanh tẩy khỏi những mua bán của danh vọng địa vị, khỏi những đổi chác của những ham muốn bất chính, khỏi mọi bợn nhơ của những suy nghĩ tiêu cực, những thành kiến, những tư lợi, để chỉ còn nghĩ đến những gì làm vinh danh Chúa. Như thế bạn sẽ thanh thoát nhẹ nhàng tiến bước trên đường nhân đức và tâm hồn bạn trở nên thanh khiết xứng đáng là nơi Chúa ngự.
Chia sẻ: Bạn có để tâm hồn mình bị bợn nhơ bởi những hình ảnh xấu hay những suy nghĩ tiêu cực không?
Sống Lời Chúa: Ý thức “Thân xác anh em là đền thờ của Chúa Thánh Thần” (1Cr 6,19) để gìn giữ nên trinh trong, thánh thiện và xứng đáng là nơi Chúa ngự.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho đền thờ tâm hồn con được thanh tẩy thường xuyên nhờ Bí Tích Giao hòa và Bí Tích Thánh Thể, để mối tương quan của con với Chúa ngày càng gắn bó mật thiết hơn. Amen.
10/11/18 THỨ BẢY TUẦN 31 TN
Th. Lê-ô Cả, giáo hoàng, tiến sĩ HT
Lc 16,9-15
LỖ HỔNG LƯƠNG TÂM
“Ai trung tín trong việc rất nhỏ, thì cũng trung tín trong việc lớn; ai bất lương trong việc rất nhỏ, thì cũng bất lương trong việc lớn.” (Lc 16,10)
Suy niệm: Tuyến đường cao tốc 34.500 tỷ Đà Nẵng-Quảng Ngãi mới khánh thành một năm mà nhiều nơi mặt đường đã bong tróc, các cây cầu đã thấm dột. Theo ý nhà hữu trách, nguyên nhân thì có nhiều nhưng nói chung là do khách quan! Thế nhưng, nguyên nhân sâu xa nhất phải chăng là do những “lỗ hổng lương tâm.” Nếu “lỗ nhỏ làm đắm thuyền,” thì “lỗ hổng lương tâm” còn gây nên những hậu quả khôn lường: không chỉ là vài cây cầu, dăm ba công trình với một số nhân mạng, mà còn là truyền thống giá trị đạo đức của dân tộc, của nhiều thế hệ con người. Đối với Chúa Giê-su, lương tâm là tiêu chuẩn trước hết để thẩm định một con người. Nếu một người trong việc nhỏ, đã gian dối, bất trung, thì thật khó tin nổi người ấy sẽ ngay thật trong việc lớn hơn; nếu trong việc nhỏ, họ trung tín, ngay thẳng, ấy là dấu chỉ họ có thể trung thực trong việc lớn hơn. Hơn thế nữa, họ đáng được tin tưởng khi họ làm việc như đang ở trước mặt Thiên Chúa.
Mời Bạn: Ai cũng có một số công việc bổn phận, một số trách nhiệm. Nếu bạn thiếu lương tâm, hậu quả gì sẽ xảy ra? Là Ki-tô hữu, lương tâm công giáo có vai trò gì trong nghề nghiệp của bạn?
Sống Lời Chúa: Xét lại việc bổn phận hôm nay, kiểm điểm những sai sót, xin Chúa thứ tha và quyết tâm sửa đổi.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin thương thứ tha những lầm lỗi của các linh hồn trong luyện ngục và những lỗi lầm của con trong việc bổn phận. Xin cho con biết thi hành bổn phận con với tinh thần trách nhiệm để làm vinh danh Chúa và cứu rỗi các linh hồn.
11/11/18 CHÚA NHẬT TUẦN 32 TN – B
Mc 12,38-44
QUÀ TẶNG CHẤT LƯỢNG CAO
Đức Giê-su nói: “Thầy bảo thật anh em: bà goá nghèo này đã bỏ vào thùng nhiều hơn ai hết.” (Mc 12,43)
Suy niệm: Cha McCarthy có kể câu chuyện Mẹ thánh Tê-rê-xa lần kia được một người ăn xin tặng 30 xu là tất cả số tiền anh xin được trong ngày. Mẹ nói rằng với 30 xu, có lẽ mẹ chẳng mua được gì, nhưng nó trở nên quý giá gấp ngàn lần vì đã được làm với lòng yêu thương. Thiên Chúa không nhìn nơi tầm cỡ vĩ đại của công việc, mà là nhìn vào tình yêu thương qua đó công việc được hoàn thành. Cũng như người ăn xin trên đây, bà goá trong bài Tin Mừng hôm nay không đóng góp nhiều lắm xét về số lượng, nhưng xét theo chất lượng, thì nhiều hơn ai hết. Vì sao vậy? Vì những món quà vật chất được định giá bằng tiền, nhưng những món quà của trái tim được định giá bằng tình mến, bằng lòng hy sinh, bằng tâm tình vui lòng chịu mất mát, miễn sao nói được tâm tình của mình. Và bà goá này có được tất cả những tâm tình quý giá ấy.
Mời Bạn: Nhớ rằng càng dâng cho Chúa những món quà được bọc trong lớp áo xinh xắn là việc hy sinh những điều quý trọng của bạn như thời giờ, công sức… Chúa sẽ càng hài lòng về bạn. Bạn có tặng Chúa những món quà chất lượng cao không?
Chia sẻ: Tại sao những món quà dâng Chúa đòi ta phải hy sinh, từ bỏ là những món quà quý giá nhất?
Sống Lời Chúa: Tôi xét xem điều gì làm tôi khó hy sinh từ bỏ hơn cả. Lần này tôi quyết hy sinh điều đó như một món quà quý giá nhất dâng cho Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, bà goá này đã quảng đại dâng Chúa tất cả, vì bà hoàn toàn phó thác nơi Chúa. Xin cho chúng con biết sống quảng đại với Chúa vì phó thác nơi Ngài. Amen.
12/11/18 THỨ HAI TUẦN 32 TN
Th. Giô-sa-phát, giám mục, tử đạo
Lc 17,1-6
TÂM NHÂN HẬU
“Nếu một ngày bảy lần nó trở lại nói với anh: ‘Tôi hối hận’ thì anh cũng phải tha cho nó.” (Lc 17,4)
Suy niệm: “Quá tam ba bận” đã là quá nhiều để có thể thông cảm cho người lầm lỡ. Ấy vậy mà Chúa Giê-su dạy ta tha thứ không chỉ có thế. Thử tưởng tượng, một người làm việc một ngày tám tiếng mà phạm lỗi đến bảy lần, mà cứ mỗi lần như thế ta lại phải tha thứ!!! Hành động tha thứ chỉ phát xuất được từ chính tâm nhân hậu. Tâm nhân hậu không chỉ là yêu thương thế nào cũng được, mà là yêu bằng một trái tim thật lớn, đến độ không sự xúc phạm nào có thể làm quị ngã; và là yêu bằng một tình yêu sung mãn đến độ tha thứ luôn mãi mà không bao giờ mệt mỏi, không bao giờ bị nghèo đi. Tâm nhân hậu như thế chỉ có nơi Đức Giê-su. Nhưng ta có thể xin Ngài cho ta được điều đó.
Mời Bạn: Năm 2007, khi còn đang lăn lộn với căn bệnh thận giai đoạn cuối, Nguyễn Hồng Công đã viết cuốn tự truyện “Khát Vọng Sống Để Yêu”. Kinh nghiệm của người sắp chết nhắc nhở chúng ta, mỗi người chỉ có một đời sống: Sống để yêu, và yêu chính là hạnh phúc. Vậy mà đôi khi ta lại mất quá nhiều thời gian để giận dữ, thù hằn. Lời Chúa hôm nay mời ta không chỉ yêu những người yêu mình, mà yêu cả những cái giới hạn và đầy lầm lỗi của người khắc mình. Yêu là tha thứ và tha thứ không ngừng. Đó mới là tâm nhân hậu mà Chúa muốn ta sống.
Chia sẻ cảm nghiệm của bạn khi được người khác tha thứ và bạn cũng đã tha thứ cho người xúc phạm đến bạn.
Sống Lời Chúa: Nếu có ai còn đang bất hoà với bạn, bạn hãy đến làm hoà.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con biết lắng nghe, biết cảm thông với người khác và nhất là luôn sẵn lòng tha thứ.
13/11/18 THỨ BA TUẦN 32 TN
Lc 17,6-10
HỮU DỤNG VÀ VÔ DỤNG
“Chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi.” (Lc 17,10)
Suy niệm: Người đầy tớ của ông chủ trong câu chuyện cũng hữu dụng đấy chứ. Vì hữu dụng, ông chủ mới nuôi đầy tớ trong nhà. Quả thật, hàng ngày người ấy làm việc đủ thứ việc nào là đồng áng, nào là chăn chiên; lại còn phục vụ bàn ăn cho chủ. Nhưng người đầy tớ của Chúa thì vừa vô dụng vừa hữu dụng. Vô dụng bởi vì Chúa là Đấng hoàn hảo vô cùng. Chúng ta có làm công kia việc nọ gọi là làm cho Chúa thì cũng không vì thế mà Chúa được hoàn hảo hơn. Nhưng hữu dụng ở chỗ Ngài muốn chúng ta công tác vào công trình cứu độ của Chúa ngõ hầu “làm vinh danh Chúa và mưu ích cho các linh hồn,” trong đó mưu ích cho chính chúng ta nữa.
Mời Bạn: Trong ngày truyền tin, Đức Ma-ri-a đã khiêm tốn nhìn nhận mình là đầy tớ của Chúa, nên Đức Ma-ri-a mới thưa với sứ thần Gáp-ri-en: “Tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói” (Lc 1,38). Đối với Thiên Chúa, Đức Ma-ri-a là nữ tỳ vô dụng vì Ma-ri-a cũng chỉ là một thụ tạo so với Chúa là Đấng Tạo Thành. Nhưng đồng thời Đức Ma-ri-a lại rất hữu dụng nhờ ngoan ngoãn thi hành trọn vẹn ý của Chúa trên mình. Chúng ta cũng sẽ trở thành đầy tớ hữu dụng của Chúa khi khiêm nhường làm bổn phận Chúa giao.
Sống Lời Chúa: Suy gẫm lời thưa “xin vâng” và hành động từ lời xin vâng ấy của Đức Maria.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, chúng con cảm tạ Chúa đã cho chúng con được tham gia vào công trình của Chúa. Xin giúp chúng con ý thức hơn thân phận tôi tớ của mình và nhiệt tâm làm việc để công trình của Chúa mang lại nhiều ơn ích cho tha nhân.
14/11/18 THỨ TƯ TUẦN 32 TN
Lc 17,11-19
TUYÊN TÍN BẰNG LỜI TẠ ƠN
“Đứng dậy về đi! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh.” (Lc 17,19)
Suy niệm: Cả mười người phong cùi đều tin nơi quyền năng của Chúa Giê-su, và cả mười người đều được chữa lành. Nhưng “chín người kia” thì “hết rên quên thầy”, lòng tin của họ với động lực vụ lợi cũng dừng lại khi họ đạt mục đích là khỏi bệnh. Chúa Giê-su không vì lòng dạ ích kỷ và tầm nhìn “mặt đất” của họ mà không chữa lành họ. Tuy nhiên, Ngài muốn nhắc nhở rằng chỉ những ai có lòng biết ơn Thiên Chúa như người Sa-ma-ri kia mới đón nhận được “sự chữa lành sâu xa nhất và ơn cứu rỗi đích thực của linh hồn” mà thôi. Như thế, tâm tình ngợi khen và cảm tạ Thiên Chúa chính là lời tuyên xưng đức tin đích thực nhất: nhìn nhận sự hiện diện và quyền năng của Chúa qua những hồng ân Người ban cho mình.
Mời Bạn ghi nhớ rằng lời ca tụng tạ ơn của chúng ta chẳng thêm gì cho Chúa, nhưng mang lại ơn cứu rỗi cho chúng ta (2Cr 9,11). Và bạn đã diễn tả đức tin của mình qua tâm tình tạ ơn thế nào?
Chia sẻ: Giáo hội vâng lời Đức Ki-tô căn dặn “Hãy làm việc này để nhớ đến Ngài”, đó là qui tụ nhau để cử hành thánh lễ: dâng lên Thiên Chúa hy lễ tạ ơn. Bạn cảm nhận thế nào về ý nghĩa và sự cần thiết của thánh lễ, đặc biệt là thánh lễ ngày Chúa Nhật?
Sống Lời Chúa: Biểu lộ tâm tình biết ơn Chúa bằng cách chuẩn bị cách xứng hợp, cả y phục bên ngoài lẫn tâm tình bên trong, khi đi tham dự thánh lễ, nhất là ngày Chúa Nhật và dâng lên Chúa tâm tình tạ ơn khi cám ơn rước lễ.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, con biết rằng lời tạ ơn của con không thêm gì cho Chúa nhưng đem lại ơn cứu rỗi cho con. Xin cho con biết cảm tạ tôn vinh Chúa bằng cả cuộc đời của con. Amen.
15/11/18 THỨ NĂM TUẦN 32 TN
Th. An-be-tô Cả, giám mục, tiến sĩ HT
Lc 17,20-25
TRIỀU ĐẠI THIÊN CHÚA ĐẾN RỒI
“Vì này Triều đại Thiên Chúa đang ở giữa các ông.” (Lc 17,21)
Suy niệm: Có thể nói, loan báo “Triều Đại Thiên Chúa” là chính sứ mạng của Chúa Giê-su khi Ngài nhập thế. Ngay từ những lời đầu tiên khi bắt đầu sứ vụ công khai, Chúa Giê-su đã rao giảng: “Triều đại Thiên Chúa đã đến gần” (Mc 1,15). Ngài quả quyết thời đại hồng ân mà ngôn sứ I-sa-i-a tiên báo nay đã thành hiện thực: “Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe” (Lc 4,21). Thế mà tiếc thay, người ta lại mải mê đi tìm một thứ “triều đại” khác, “ở chỗ này, ở chỗ kia” “như một điều có thể quan sát được”. Hôm nay, Chúa Giê-su nói trắng ra: “Triều đại Thiên Chúa đang ở giữa các ông.” Ngài chính là “Đấng đang ở giữa các ông mà các ông không biết” (Ga 1,26). Chỉ khi nhìn lên thập giá người ta mới có thể nhận ra Triều Đại của Thiên Chúa đã đến nơi chính con người Đức Giê-su, như người trộm sám hối đã tuyên xưng: “Ông Giê-su ơi! Khi nào vào Nước của Ngài, xin nhớ đến tôi” (Lc 23,42).
Mời Bạn: Người đời quan tâm đến ngày tận thế, nên họ lo lắng tìm hiểu bao giờ ngày ấy đến. Còn bạn, bạn chuẩn bị tâm hồn cho ngày đó như thế nào? Đối diện với ngày tận cùng của thế giới, người ta sẽ chạy chỗ này, chỗ kia; còn bạn, bạn có nhận ra và xác tín rằng: nơi bạn chạy đến là Chúa Giê-su; sống với Chúa Giê-su, chính là bạn đang ở trong Nước của Thiên Chúa rồi.
Sống Lời Chúa: Mỗi ngày đến với Chúa Giê-su Thánh Thể để sống trong Triều đại của Thiên Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, vũ trụ này sẽ đến ngày tận cùng như ý Chúa. Xin cho chúng con luôn tỉnh thức, gắn bó với Chúa, để ngay ở đời này, chúng con đã thuộc về vương quốc của Chúa.
16/11/18 THỨ SÁU TUẦN 32 TN
Th. Ma-ga-ri-ta Xcốt-len, trinh nữ
Lc 17,26-37
NGÀY CỦA CON NGƯỜI
“Cũng như thời ông Nô-ê, sự việc đã xảy ra cách nào, thì trong những ngày của Con Người, sự việc cũng sẽ xảy ra như vậy.” (Lc 17,26)
Suy niệm: Cơn bão số 9 mang tên Ketsana hồi cuối tháng 9 năm 2009 được dự báo sẽ theo hướng tây bắc đổ bộ vào Quảng Trị, bỗng bất ngờ chuyển hướng tây nam ập vào Quảng Ngãi khiến nhiều ghe tàu trở tay không kịp. Giống như thế, ngày cánh chung cũng được báo trước và chắc chắn sẽ đến, thế nhưng tính bất ngờ vẫn còn nguyên. Vì thế, Chúa Giê-su nhắc nhở chúng ta luôn tỉnh thức, sẵn sàng. Cưới vợ, lấy chồng, làm ăn, trồng trọt, xây cất, v.v… không phải là điều xấu. Thế nhưng mải mê lo toan những điều đó mà quên đi mục đích tối hậu là “tìm kiếm Nước Thiên Chúa” thì lời cảnh báo thời ông Nô-ê vẫn còn hiện thực trong thời của chúng ta thôi.
Mời Bạn: Định lại giá trị của mọi sự bạn có, mọi việc bạn làm dựa trên tiêu chí chúng có giúp bạn đạt được mục đích tối hậu của bạn là hạnh phúc vĩnh cửu hay không. Đó chính là phương thế để bạn không còn bị bất ngờ trước ngày giờ Chúa gọi bạn đến trình diện với Ngài.
Chia sẻ: Bạn có nghĩ rằng một cuộc sống sẵn sàng cho “ngày của Con Người” nhắm tới hạnh phúc vĩnh cửu đã có thể giúp bạn cảm nghiệm hạnh phúc đích thực ngay ở đời này?
Sống Lời Chúa: Kiểm điểm đời sống: 1. Bạn có làm ăn sinh lợi cách bất chính? 2. Bạn có sử dụng những của cải bạn cách phù hợp để đầu tư cho cuộc sống vĩnh cửu (bằng một cuộc sống tiết độ, liên đới, chia sẻ…) không?
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn tỉnh thức và sẵn sàng để chúng con sống đúng với phẩm giá làm người và làm con Chúa, và được thông phần hạnh phúc vĩnh cửu bên Chúa.
17/11/18 THỨ BẢY TUẦN 32 TN
Th. Ê-li-sa-bét Hung-ga-ri
Lc 18,1-8
KIÊN TÂM NGUYỆN CẦU
“ …chẳng lẽ Thiên Chúa lại không bênh vực những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người, dù Người có trì hoãn?” (Lc 18,7)
Suy niệm: Viên quan toà trong dụ ngôn có thể là một viên chức ăn lương của Hê-rô-đê hoặc Phi-la-tô, vốn khét tiếng là “bất chính,” dám tự nhận mình “chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì.” Ngược lại, người đàn bà kia đã goá bụa lại nghèo túng, bị người ta thưa kiện mà không có gì để tự bênh vực, bảo vệ. Thế nhưng bà có một vũ khí mà viên quan toà ấy cũng phải sợ: đó là sự kiên trì dai dẳng đến mức lì lợm khiến ông ta phải đáp ứng để khỏi bị quấy rầy. Bằng biện pháp tương phản, Chúa Giê-su đã chứng minh một cách hết sức thuyết phục về hiệu quả của việc kiên tâm cầu nguyện: Nếu một người xấu xa như thế còn chịu thua lời van xin thì Thiên Chúa quyền năng và nhân hậu vô cùng còn ban cho ta dồi dào hơn điều ta cầu xin biết chừng nào?
Mời Bạn: Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta kiên tâm nguyện cầu. Nguyện cầu vừa là tỏ bày nhu cầu của mình lên Thiên Chúa là Cha, vừa là hàn huyên tâm sự với Ngài. Người đàn bà góa không biết cậy dựa vào đâu ngoài tên quan toà bất chính, vậy mà bà vẫn kiên nhẫn van xin. Còn ta có Chúa là Cha rất nhân từ và quyền năng, lẽ nào ta lại thiếu kiên tâm khi đến với Ngài? Cho dù điều bạn đang mong ước cầu xin đã lâu mà vẫn chưa được hiện thực thì bạn cũng đừng nản chí sờn lòng bạn nhé.
Chia sẻ về kinh nghiệm của bạn hoặc tấm gương của một người kiên nhẫn cầu nguyện mà bạn biết.
Sống Lời Chúa: Mỗi khi xin Chúa điều gì, thêm vào cuối lời cầu của bạn câu sau đây: Xin cho ý Chúa được thể hiện.
Cầu nguyện: Đọc kinh Lạy Cha.
18/11/18 CHÚA NHẬT TUẦN 33 TN B
Kính trọng thể các Thánh Tử Đạo Việt Nam
Lc 9,23-26
SỐNG CHẾT VÌ ĐẠI NGHĨA
Đức Giê-su nói với mọi người rằng : “Ai muốn cứu mạng sống mình thì sẽ mất, còn ai liều mất mạng sống mình vì Tôi thì sẽ cứu được mạng sống ấy.” (Lc 9,24)
Suy niệm: Hình ảnh chàng trai trẻ trong “Chinh phụ ngâm” thật hào hùng:
“Chí làm trai dặm nghìn da ngựa
Gieo Thái sơn nhẹ tựa hồng mao”
Thân nam nhi dám vì đại nghĩa là bảo vệ quê hương giống nòi, coi cái chết nhẹ tựa lông hồng, sẵn sàng xông pha trận mạc nơi biên thuỳ, chết lấy da ngựa bọc thây, thế mới là người có chí khí, đáng mặt anh hùng hào kiệt. Thế thì các vị tử đạo, những người vì cái nghĩa lớn hơn, đó là làm chứng cho Đức Ki-tô, mà dám liều mạng sống mình, những người đó chẳng những đáng được tôn vinh mà còn được tưởng thưởng bội hậu: họ sẽ cứu được mạng sống mình và được sống hạnh phúc đời đời ở bên Thiên Chúa.
Mời Bạn: Trước khi dám chết vì Đức Ki-tô, các vị tử đạo đã dám sống vì Ngài. Chết vì Đức Ki-tô thì chỉ có một lần. Nhưng “chết” từng ngày trong cuộc sống vì Đức Ki-tô, bạn có thể thể hiện mỗi ngày, bao lâu bạn còn sống trên đời này, mỗi lần một mới mẻ hơn và sâu sắc hơn. Cụ thể là hôm nay, ngay bây giờ, bạn làm gì để sống cho Đức Ki-tô, để làm chứng nhân cho Ngài?
Chia sẻ & Thảo luận trong nhóm: Thế nào là một hành vi làm chứng cho Đức Ki-tô?
Sống Lời Chúa: Làm thật tốt công việc bổn phận trong ngày hôm nay của bạn để làm chứng cho Đức Ki-tô.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho chúng con biết tiếp tục công cuộc rao giảng Tin Mừng của các bậc tiền nhân, biết làm chứng cho Chúa Giê-su Ki-tô bằng đời sống tin yêu và phó thác, biết nói về Chúa cho đồng bào lương dân, biết cầu nguyện và hy sinh cho việc truyền giáo.
19/11/18 THỨ HAI TUẦN 33 TN
Lc 18,35-43
NHÌN TRONG ĐỨC TIN
Đức Giê-su nói: “Anh nhìn thấy đi ! lòng tin của anh đã cứu chữa anh.” (Lc 18,42)
Suy niệm: Đây đó trên đường, người ta gặp những người mù với một cây gậy chuyên dụng như một giác quan kỳ lạ giúp họ đi đến nơi họ muốn. Thật đáng thán phục! Có thể nói, cây gậy trợ lực giúp họ dò con đường họ thấy bằng trí nhớ. Cũng vậy, dù không thấy được bằng giác quan, con mắt đức tin giúp Ki-tô hữu nhận biết Thiên Chúa đang hiện diện giữa cuộc đời. Trong khi dưới con mắt của đám đông, Chúa Giê-su chỉ là một người làng Na-da-rét, thì người mù thành Giê-ri-cô nhận ra Ngài chính là Con Vua Đa-vít, là Đấng Mê-si-a. Bằng “con mắt đức tin”, anh đã thấy điều mà người khác không thấy: thấy Ngài có quyền năng tái tạo những gì đã hư mất; thấy Ngài là Đấng chia sẻ được nỗi thống khổ anh đang chịu, là chỗ dựa cho anh trong lúc mọi người bỏ rơi. Giữa đám đông anh có thể bị lẻ loi vì đức tin của anh nhưng anh không cô độc, bởi Đấng cứu chữa anh từ nay đồng hành với anh trên mọi nẻo đường, còn anh quyết theo đường Ngài, dù là đường lên Giê-ru-sa-lem để chịu thương khó.
Mời Bạn: Chúa trách hai môn đệ Em-mau “tối dạ và lòng chậm tin” vì không hiểu lời ngôn sứ báo về Đấng Cứu Thế, và vì thế, không nhận ra Ngài. Giáo Hội luôn mời gọi bạn suy niệm Lời Chúa để con mắt đức tin của bạn được rạng sáng.
Chia sẻ: Bạn có thói quen suy niệm và chia sẻ Lời Chúa để “con mắt đức tin” được sáng không?
Sống Lời Chúa: Tập nhìn một biến cố bằng con mắt đức tin để nhận ra Thánh ý Thiên Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con được thấy bóng dáng của Chúa trong mọi hoàn cảnh của đời con. Xin chữa lành sự mù tối của tâm hồn con.
20/11/18 THỨ BA TUẦN 33 TN
Lc 19,1-10
TÌM VÀ CỨU
“Con Người đến để tìm và cứu những gì đã hư mất.” (Lc 19,10)
Suy niệm: Có vẻ như không phải Chúa Giê-su có ý “tìm” Da-kêu cho bằng ông này tìm mọi cách để thấy Chúa. Ông là một người thấp bé lại bị coi là tội lỗi do ông là người “đứng đầu những người thu thuế.” Ông là người bị coi là “hư mất” trong xã hội Do Thái. Cách ông tìm đến với Chúa cho thấy quả thật ông là người bị loại trừ: Ông bươn bả “chạy tới phía trước, trèo lên một cây sung” để chờ Đức Giê-su đi qua. Thế nhưng không phải là chuyện tình cờ ngẫu nhiên mà Chúa Giê-su nói Ngài đến để “tìm và cứu” Da-kêu. Đi giữa đám đông hỗn độn, nhưng rõ ràng Ngài có ý tìm kiếm và tìm kiếm đích danh một người, một người bị loại trừ. Đi ngang qua cây sung, Ngài nhìn lên, Ngài đã thấy và gọi ông: “Da-kêu xuống mau đi, vì hôm nay Ta đến trọ nhà ông.” Lời kêu gọi ấy đã cứu không chỉ một người hư mất mà cả gia đình ông Da-kêu: “Hôm nay ơn cứu độ đến cho nhà này.”
Mời Bạn: Da-kêu được cứu vì ông có thái độ sẵn sàng, có lòng khao khát tìm gặp Chúa. Chúa luôn đón nhận những tâm hồn thiện chí đó và ban ơn cứu độ. Và Ngài cũng đang tìm bạn để cứu bạn. Bạn đã hăm hở tìm gặp Ngài hay chưa? Để chứng thực lòng ao ước gặp Chúa, bạn có sẵn sàng “đền bù gấp bốn” những gì bạn làm thiệt hại đến người anh em không? Có những người có vẻ đang hành xử bất công trong xã hội, bạn có nhận ra nơi họ những dấu hiệu thao thức tìm đến Sự Thiện? Bạn làm gì để đem Chúa đến với họ và đem họ đến với Chúa?
Sống Lời Chúa: Làm một việc đền bù những bất công mà bạn hoặc người nhà của bạn đã gây ra.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin Chúa biến đổi con như xưa Chúa đã biến đổi Da-kêu. Amen.
21/11/18 THỨ TƯ TUẦN 33 TN
Đức Mẹ dâng mình
Mt 12,46-50
TƯƠNG GIAO MỚI
“Ai là mẹ tôi? Ai là anh em tôi?… Phàm ai thi hành ý muốn của Cha tôi…người ấy là anh chị em tôi, là mẹ tôi.” (Mt 12,48.50)
Suy niệm: Chúa Giê-su đưa ra câu hỏi, một câu hỏi tưởng như đã có câu đáp rõ ràng: “Ai là mẹ tôi? Ai là anh em tôi?” Thế nhưng, qua câu trả lời khác thường, Ngài mạc khải mối tương giao hết sức thâm sâu giữa Thiên Chúa và con người, vượt hẳn khỏi mối quan hệ gia đình ruột thịt tự nhiên. Quả thật, xưa nay chưa có ai mơ tưởng một mối tương giao quá đặc biệt như vậy. Thử tưởng tượng chỉ cần nghe và đem ra thực hành lời của một người khác, thì tức khắc trở thành anh chị em, cha mẹ của người này, không cần đến mối liên hệ họ hàng theo huyết thống thường quen. Vậy mà trong số những người biết “thi hành ý của Chúa Cha” không ai bằng Đức Ma-ri-a. Vì vậy, Mẹ xứng đáng làm Mẹ Chúa Trời và Mẹ mỗi người. Với địa vị cao quý ấy, Mẹ trở thành gương mẫu, cũng như là đấng chuyển cầu cho những tâm hồn muốn trở thành bạn nghĩa thiết của Chúa.
Mời Bạn: Những giao tế xã hội được đảm bảo bằng chứng từ. Sự tin tưởng lẫn nhau không thể thay cho giấy trắng mực đen được. Nhưng trong cuộc sống đạo thì khác, chứng từ được thay bằng niềm tin và lòng khao khát sống cho Đấng kêu gọi ta.
Sống Lời Chúa: Hằng ngày theo gương Đức Mẹ, tôi dâng mình cho Chúa khi thức dậy. Nhờ thói quen đạo đức này, tôi sẽ có thể dễ dàng thi hành ý Chúa hơn trong đời thường của mình.
Cầu nguyện: Lạy Mẹ Ma-ri-a, Mẹ đã luôn lắng nghe, thực hành ý Chúa như một nữ tỳ. Xin cho con luôn ước muốn thuộc trọn về Chúa như mẫu gương của Mẹ. Con xin dâng mình con để Chúa sử dụng vào việc cứu rỗi các linh hồn.
22/11/18 THỨ NĂM TUẦN 33 TN
Th. Xê-xi-li-a, trinh nữ, tử đạo
Lc 19,41-44
KHÓC VỚI NGƯỜI KHÓC
“Khi đến gần Giê-ru-sa-lem và trông thấy thành, Đức Giê-su khóc thương.” (Lc 19,41)
Suy niệm: Đức Giê-su đã khóc vì đau buồn trước viễn cảnh thành Giê-ru-sa-lem sẽ bị tàn phá bình địa, “không còn hòn đá nào trên hòn đá nào.” Đền thờ là nơi Ngài thường đến hành hương hàng năm, nơi đầy ắp kỷ niệm thời thơ ấu, nhà của Cha Ngài, nơi linh thiêng của cả dân tộc. Vậy mà Đền thờ ấy sẽ phải bị tàn phá: Quả thật, năm 70, nhân cuộc nổi dậy của người Do Thái, tướng Ti-tô đã tàn phá bình địa thánh đô, và cho cày một luống dài giữa Đền thờ, để cho thấy từ nay nơi đây đã trở thành hoang phế. Cùng với Đền thờ là biết bao người dân, trong đó có cả những trẻ thơ vô tội, bị tàn sát dưới lưỡi gươm của lính Rô-ma. Thế mà giờ đây, Chúa Giê-su đến đem bình an cho dân thành; Ngài là Thiên Chúa đến viếng thăm dân Ngài. Vậy mà, tiếc thay, dân thành đã dửng dưng, không đón nhận!
Mời Bạn: “Nước mắt là quà tặng của Chúa cho ta. Là nước thánh của ta. Nước mắt chữa lành ta khi chúng tuôn chảy” (R. Schiano). Khóc là làm giảm đi chiều sâu của sự đau buồn, là sử dụng nước thánh Chúa ban để chữa lành những đau khổ trong tâm hồn. Phúc cho bạn khi bạn khóc lóc, không phải để than thân trách phận, nhưng vì liên đới với những sầu khổ của người lân cận.
Sống Lời Chúa: Tôi bớt “khóc lóc” cho riêng mình, do bị đối xử bất công, hay số phận, nhưng tập “khóc lóc” với người khác, vì “chạnh lòng thương” trước những đau khổ, buồn sầu của người chung quanh.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã khóc thương Đền thờ và dân thành Giê-ru-sa-lem. Xin cho con cũng biết khóc than với người than khóc. Amen.
23/11/18 THỨ SÁU TUẦN 33 TN
Th. Clê-men-tê I, giáo hoàng, tử đạo
Lc 19,45-48
SAY MÊ LỜI CHÚA
Hằng ngày Người giảng dạy trong Đền Thờ… toàn dân say mê nghe Người. (Lc 19,47-48)
Suy niệm: Hitler được kể tên trong số những nhà hùng biện hàng đầu của nhân loại, lời nói của ông có một uy lực huyền bí có sức thu hút quần chúng tin theo đường lối của ông; thế nhưng ông đã dùng năng lực đó để xô đẩy cả thế giới vào một cuộc chiến tranh huỷ diệt tàn khốc chưa từng thấy trong lịch sử loài người. Thật trái ngược hẳn với Đức Giê-su: Ngài giảng dạy như một Đấng có uy quyền, nhưng Ngài không rao giảng sự thù hận giết chóc; sứ điệp của Ngài là tình thương. Lời Ngài tiễu trừ ma quỉ, tha thứ tội lỗi, khơi dậy hy vọng cho người thất vọng. Lời Ngài làm cho “người mù được thấy, kẻ què được đi, người cùi được sạch, kẻ điếc được nghe, người chết trỗi dậy, kẻ nghèo được nghe Tin Mừng” (Lc 7,22). Lời Ngài thật đơn sơ, gần gũi với cuộc sống nhưng cũng thật sâu sắc, đánh động tâm hồn, thúc bách người ta hoán cải. Vì thế “toàn dân say mê nghe Lời Người.”
Mời Bạn: Lời Chúa có làm bạn say mê và lôi cuốn bạn đi theo và sống như Ngài không? Trong sứ điệp Truyền Giáo 2009, ĐTC Bê-nê-đi-tô XVI nói: “Sứ mạng truyền giáo của Giáo Hội là làm cho mọi dân tộc được ‘nhiễm’ niềm hy vọng [cứu độ]” (số 1). Cách sống của bạn có sức “truyền nhiễm” Lời Chúa khiến anh em lương dân cảm nhận, say mê và tin theo Lời Ngài không?
Chia sẻ: Việc loan báo Tin Mừng của bạn có trở nên phản cảm vì lối sống “ngôn hành bất nhất” không?
Sống Lời Chúa: Trung thành suy niệm Lời Chúa hằng ngày và quyết tâm làm một việc cụ thể có hướng truyền giáo.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con biết say mê Lời Chúa là lẽ sống đời con.
24/11/18 THỨ BẢY TUẦN 33 TN
Các Thánh Tử Đạo Việt Nam
Ga 17,11b-19
LƯU DANH MUÔN THUỞ
“Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình.” (Ga 15,13)
Suy niệm: Chim có tổ, người có tông. Chúng ta ai cũng có họ và có tên. Xúc phạm đến dòng họ của ai, là xúc phạm đến chính người đó. Làm vẻ vang dòng họ gia tộc, vừa là bổn phận vừa là mơ ước của mỗi người. Các thánh tử đạo Việt Nam không hổ danh, trái lại còn làm vinh danh “dòng họ” ki-tô hữu của mình: “Thà tôi bị lưu đày và phải chết vì Chúa, chứ tôi không chối đạo” (Thánh An-rê Kim Thông). Các Ngài đã anh dũng hy sinh mạng sống để tuyên xưng niềm tin đó, “lấy tình yêu đáp lại tình yêu” (Chân phước An-rê Phú Yên), và để lưu danh muôn thuở một dòng họ, dòng họ những người công giáo, giữa nhân loại và thế giới hôm nay. Anh hùng thay, vinh quang thay.
Mời Bạn: Là người Ki-tô hữu Việt Nam, đức tin chúng ta được trổ sinh từ hạt giống là “máu” của các Thánh Tử Đạo, chúng ta thuộc dòng họ anh hùng và vinh quang với các ngài. Bạn có ý thức và tự hào về điều này không? Bạn đã, đang và sẽ làm gì để không làm “ô danh”, ngược lại làm “vinh danh” dòng họ? Khi có một ai xúc phạm đến Thiên Chúa và Hội Thánh, bạn phản ứng ra sao? Lẩn tránh? Dửng dưng hay bảo vệ làm chứng?
Chia sẻ: Cuộc sống của bạn, của chúng ta có thể nói gì về Chúa Giê-su cho những anh em lương dân sống chung quanh chúng ta?
Sống Lời Chúa: Ý thức rõ rằng chỉ có thể truyền giáo bằng đời sống bác ái, mỗi ngày bạn làm một việc bác ái cụ thể cho đồng bào lương dân chung quanh, thực hiện tình làng nghĩa xóm một cách thiết thực hơn.
Cầu nguyện: Đọc kinh Các Thánh Tử Đạo Việt Nam.
25/11/18 CHÚA NHẬT TUẦN 34 TN – B
CHÚA KI-TÔ, VUA VŨ TRỤ
Ga 18,33b-37
SỰ THẬT TỪ VUA KI-TÔ
Phi-la-tô hỏi: “Vậy ông là vua sao?” Đức Giê-su đáp: “Chính ngài nói rằng tôi là vua. Tôi đã sinh ra và đã đến thế gian nhằm mục đích này: làm chứng cho sự thật. Ai đứng về sự thật thì nghe tiếng tôi.” (Ga 18,37)
Suy niệm: Đức Giê-su khẳng định: mục đích Ngài đến thế gian là để làm chứng cho sự thật. Sự thật nào? – Sự thật là Ngài, vốn là Thiên Chúa, nhưng chấp nhận nhập thể làm người, sống kiếp người như bao người (ngoại trừ tội lỗi), chết dưới bàn tay con người, nhưng rồi sẽ sống lại. Sự thật ấy minh chứng rằng thế gian chuộng bóng tối hơn ánh sáng (Ga 3,16); dù vậy, Đức Giê-su vẫn một mực gắn bó với thế gian, bởi Ngài đến tìm kiếm và cứu chữa những gì đã hư mất (Lc 19,10). Sự thật ấy không nhằm tố cáo thế gian bội nghĩa, cho bằng minh chứng Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi dám trao ban chính Con Một của mình (Ga 3,16). Tình yêu ấy là THẬT. Vấn đề con người có nhìn nhận sự thật ấy để được thuộc về sự thật hay không?
Mời Bạn: Mặc dù là Vua, nhưng Đức Ki-tô không ép ai thừa nhận, Ngài chỉ mời gọi: “Ai đứng về sự thật thì nghe tiếng tôi.” Như thế, để thuộc về Vương quốc của Ngài, không phải cứ kêu lên “lạy Chúa” hay “tâu Vua,” mà là đứng về phía sự thật. “Sự thật” ấy là tiếp tục diễn tả tình yêu Thiên Chúa dành cho thế gian, và phải diễn tả cách trung thực như Vua Ki-tô: “Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha” (Ga 14,9).
Sống Lời Chúa: Sự thật mà Vua Ki-tô muốn chúng ta làm cho sáng tỏ là “Hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em” (Ga 15,12).
Cầu nguyện: Lạy Vua Ki-tô, xin ban Thần Khí dẫn chúng con đến sự thật toàn vẹn. Amen.
26/11/18 THỨ HAI TUẦN 34 TN
Lc 21,1-4
VỚI CẢ TẤM LÒNG
“Thầy bảo thật anh em, bà goá nghèo này đã bỏ vào nhiều hơn ai hết.” (Lc 11,3)
Suy niệm: Ai cũng công nhận “tốt gỗ hơn tốt nước sơn” nhưng người ta lại thường “xem mặt mà bắt hình dong,” dựa vào hình thức bên ngoài để đánh giá phẩm chất bên trong: Tuyển nhân viên mấy ai chọn tiêu chuẩn “xấu người đẹp nết” thay vì “ưu tiên có ngoại hình”? Lắm khi người ta đánh giá sản phẩm chỉ dựa vào mẫu mã kiểu dáng bao bì bắt mắt. Người ta cũng dễ có xu hướng thẩm định giá trị của một người dựa vào của cải, địa vị, bằng cấp, v.v. Chúa Giêsu thì khác; Ngài thẩm định giá trị hành vi từ đáy lòng con người. Ngài cho biết: Dù chỉ bỏ hai đồng tiền vào thùng dâng cúng, bà goá nghèo đã bỏ nhiều hơn ai hết vì đó là tất cả gia tài của bà! Bà đã dâng tất cả những gì bà có và dâng với cả tấm lòng.
Mời Bạn xét lại cách bạn đánh giá người khác và bản thân căn cứ theo cách đánh giá của Chúa Giêsu:
* Với tha nhân: ta thường ca ngợi, hoặc “xông hương” người này, người nọ vì họ thuộc “phe ta”, họ đóng góp lớn lao tiền của để đem lại một kết quả nào đó. Ngược lại, chúng ta coi thường, rẻ khinh ai đó vì họ nghèo, kém tài hay vụng về.
* Với chính mình: Ta tự hào tự mãn vì được khen khi thành công, ta thất vọng chán ngán khi thất bại hoặc bị chê bai. Ta bị nhận chìm trong những dư luận bên ngoài hơn là sống thật với chính mình dưới cái nhìn của Chúa Đấng thấu suốt tất cả mọi sự về chính tôi.
Sống Lời Chúa: Xét mình: “Cách tôi cư xử và cách tôi nhìn tha nhân đây có phải là cách của Chúa không?”
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa không cần con phải dâng cho Chúa những của lễ sang trọng hay đẹp đẽ bên ngoài. Nhưng Chúa cần con dám mạnh dạn phó thác và dâng trọn tất cả những gì là của con trong sự khiêm tốn chân thành.
27/11/18 THỨ BA TUẦN 34 TN
Lc 21,5-11
HỮU HÌNH HỮU HOẠI
“Những gì anh em chiêm ngưỡng đó sẽ có ngày bị tàn phá hết, không còn tảng đá nào trên tảng đá nào. ” (Lc 21,6)
Suy niệm: Tin Mừng hôm nay thuật lại Chúa Giê-su báo trước sự kiện Giê-ru-sa-lem sẽ bị tàn phá; đồng thời cũng tiên báo về ngày cánh chung, về tận cùng của vũ trụ này. Theo lẽ thường cái gì đã có thủy (điểm khởi đầu), thì cũng sẽ có chung (điểm cuối), “hữu hình hữu hoại”: cái gì xuất hiện hữu hình thì cũng có lúc hình thể đó bị hư hoại đi. Đó là một chân lý, một quy luật chứng nghiệm trong thực tế chứ không phải một cái nhìn bi quan. Nhận định ấy giúp ta tiếp cận thế giới vật chất này cách khôn ngoan, chừng mực hơn, không quá bám víu vào nó, vì mọi vật có ngày rồi sẽ tiêu tan, nay còn mai mất. Khi cảm nghiệm được sự bất tất, mau qua của vạn vật, ta mới thấy được cái giá trị của vĩnh cửu, là thực tại Thiên Chúa đã từng hé lộ cho ta khi Chúa Giê-su rao giảng Nước Thiên Chúa: “Trời đất sẽ qua đi nhưng lời Ta sẽ tồn tại mãi” (x. Mt 5,18).
Mời Bạn: Bạn có dám tin và đặt cược cả số phận đời mình vào chân lý này không? Nhiều người hiện nay sống chủ nghĩa thực dụng, duy thế tục, duy vật chất. Còn bạn, bạn có biết chịu khó, hy sinh, có một cái nhìn xa hơn, biết chờ đợi một ngày mai huy hoàng hơn ngày hôm nay không?
Sống Lời Chúa: Kinh nghiệm cuộc sống cho ta thấy mọi vật đang đổi thay, không ai lột da sống đời. Ta đừng để cuộc sống “vô thường” này cản trở mình đến với Chúa, là Đấng vô thủy vô chung, không hề thay đổi.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con rộng lòng giúp đỡ mọi người, không quá so đo tính toán, vì của cho đi bao giờ cũng quí hơn của nhận, và sẽ tồn tại mãi với thời gian. Amen.
28/11/18 THỨ TƯ TUẦN 34 TN
Lc 21,12-19
LÀM CHỨNG NHÂN CHO THẦY
“Đó sẽ là cơ hội để anh em làm chứng cho Thầy.”(Lc 21,13)
Suy niệm: Nhân việc các môn đệ hỏi về thời điểm và điềm báo thành Giê-ru-sa-lem bị tàn phá (x. Lc 21,7), Chúa Giê-su cho biết trước khi sự việc ấy xảy ra, sẽ có một thời kỳ các ông phải làm chứng cho Ngài giữa những cơn bách hại (cc. 12-13.16-19). Chính Ngài là vị Tử đạo đầu tiên và tuyệt vời, đã hiến dâng mạng sống vì yêu Chúa Cha và nhân loại. Theo gương Thầy, các vị tử đạo cũng đã sống những giá trị Tin Mừng và làm chứng cho đức tin. Khi bị ép bỏ đạp, thánh Tô-ma Thiện, một chủng sinh, tuyên xưng rằng: “Đạo dạy tôi thờ Thiên Chúa là đạo thật, tôi sẵn sàng chịu chết chứ không bỏ.” Bị phơi nắng và bị kìm kẹp, nhưng vị anh hùng trẻ tuổi vẫn gan dạ; mỗi lần roi quất xuống, thầy lại cầu nguyện: “Lạy Chúa, xin thêm sức cho con chịu đau khổ với Chúa!”
Mời Bạn: Khi xưa, các vị chứng nhân đã từ chối bước qua thập giá và “từng đoàn người anh dũng tiến lên pháp trường.” Ngày nay, giữa một thế giới đầy dẫy sự khinh miệt và chế diễu những giá trị thánh thiêng của nhân loại và của Thiên Chúa, dẫm đạp lên những giá trị và phẩm giá con người, bạn được mời gọi bước qua những mời mọc và quyến rũ của nó, để sống chứng nhân cho các giá trị Tin Mừng trong môi trường, bậc sống của mình.
Sống Lời Chúa: Dâng lên Chúa những mời mọc, quyến rũ bạn đang gặp, và xin Người thêm sức cho bạn vượt thắng nó.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, chúng con chẳng sợ mình bỏ đạo, chỉ sợ mình bỏ sống đạo, vì bị quyến rũ bởi bao thú vui trần thế… Nếu thế gian ghét chúng con, thì xin cho chúng con cảm thấy niềm vui của người được diễm phúc nên giống Chúa. Amen. (Rabbouni)
29/11/18 THỨ NĂM TUẦN 34 TN
Lc 21,20-28
ĐỪNG SỢ, HÃY NGẨNG CAO ĐẦU
“Khi những biến cố ấy bắt đầy xảy ra, anh em hãy đứng thẳng và ngẩng đầu lên, vì anh em sắp được cứu chuộc.” (Lc 21,28)
Suy niệm: Có lẽ không ai là không nghe ít là một lần lời Đức Phật dạy ‘Đời là bể khổ’, và quả thực cuộc sống vẫn đầy những khó khăn khổ não. Có những người mang nhãn quan ảm đạm bi quan đến độ tự tìm đến cái chết mong được giải thoát. Nhưng đối với nhiều người thì ‘cuộc đời vẫn đẹp sao’ vì bằng chứng là đại đa số người ta vẫn ham sống sợ chết. Lời Chúa trong những ngày cuối năm phụng vụ nhắc tới một nỗi sợ ám ảnh muôn thuở: sợ ngày tận thế. Những hình ảnh báo trước ngày cuối cùng này thường làm người ta hoảng sợ. Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta đừng sợ, trái lại, hãy “đứng thẳng và ngẩng cao đầu”. Đây là lòng xác tín và phó thác dựa vào niềm hy vọng vào chiến thắng chung cuộc của Đức Ki-tô và ơn cứu độ vĩnh cửu dành cho những ai trung thành với Ngài. Lẽ nào chúng ta lại sợ hãi sao?
Mời Bạn: Bạn được mời gọi khám phá những giá trị cao quý ẩn chứa trong những khó khăn đau khổ xảy đến cho mình. Mỗi khi bạn đối diện với những “thập giá” đó của đời bạn, mời bạn ngước nhìn lên thập giá của Đức Ki-tô để được tiếp sức bởi sự lạc quan của Tin Mừng bởi vì thập giá Chúa Ki-tô chính là sự khôn ngoan và sức mạnh của Thiên Chúa (1Cr 1,18-25); trên thập giá, Chúa đã tiêu diệt kẻ thù cuối cùng là sự chết (1Cr 15,26).
Sống Lời Chúa: Đứng trước đau khổ, bế tắc, mời bạn nhìn lên Chúa Ki-tô trên thập giá và xin ở bắt chước Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, con cám ơn Chúa đã vác thập giá vì con. Xin thấy được những giá trị của đau khổ để con cũng ngẩng cao đầu bước theo Chúa trên con đường thập giá. Amen.
30/11/18 THỨ SÁU TUẦN 34 TN
Th. An-rê, tông đồ
Mt 4,18-22
LINH ĐẠO THÁNH GIÁ
Chúa Giê-su bảo các ông: “Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá.” Lập tức họ bỏ mọi sự mà đi theo Người. (Mt 4,20)
Suy niệm: Qua lời giới thiệu qua Gio-an Tẩy Giả, Anrê đã “đến mà xem” nơi Chúa Giê-su ở và trở thành một trong hai môn đệ đầu tiên của Chúa. Đang là cột trụ kiếm sống của gia đình, An-rê đã không ngần ngại bỏ lại đàng sau tất cả mọi sự: gia đình, nghề nghiệp… để theo Chúa. An-rê đã sẵn sàng “vác thập giá mình mà theo Chúa” dù mãi sau này ông mới hiểu thập giá đó là gì: đó là làm chứng cho Chúa Ki-tô bằng cái chết trên thập tự giá giống như Thầy Chí Thánh, một cây thập tự hình chữ X, như truyền thống cho biết. Sự từ bỏ như vậy vẫn còn là lời mời gọi và là thách thức cho thời đại chúng ta, một sự từ bỏ mà ĐTC Bê-nê-đi-tô XVI gọi là “linh đạo thánh giá”, linh đạo chính yếu của Ki-tô Giáo – cho đi cả mạng sống để được Đức Ki-tô làm sản nghiệp cho đời mình. Nhờ linh đạo thập giá như thế, các nỗi đau thương của chúng ta đạt được ý nghĩa đích thực và mang lấy một giá trị cao quý.
Mời Bạn: Như hạt lúa miến gieo vào lòng đất bị thối đi sẽ trổ sinh nhiều bông hạt. Bạn học được gì nơi thánh An-rê qua mẫu gương của ngài: mau mắn theo Chúa, nhiệt thành rao giảng Lời Chúa, và chấp nhận chết trên thập giá để làm chứng cho Tin Mừng?
Sống Lời Chúa: Vác thập giá mỗi ngày bằng cách từ bỏ một thói quen xấu để cầu nguyện cho việc rao giảng Tin Mừng.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin dạy cho con biết noi gương thánh An-rê tông đồ: theo Chúa Giê-su một cách mau mắn, nhiệt tình giới thiệu Chúa cho những người mà con gặp gỡ, và sẵn sàng hiến dâng mạng sống con vì Danh Chúa.