GPVO (4/10/2022) – Như đã hơn một lần tự sự với anh chị em. Trên trang facebook (Người Giồng Trôm) hay những bài viết, bài chia sẻ với bút danh Anmai, CSsR hay Huệ Minh mà anh chị em đọc được đó chính là những trải nghiệm trong cuộc sống. Chỉ mong muốn những trải nghiệm đó gửi đến những ai thích và cần để rồi cùng nhau sống tốt hơn và nhất là cùng dìu nhau về Thiên Đàng.
Có người thì quan tâm đến sức khỏe, có người quan tâm đến tâm trạng.
Cha ! Mấy nay sức khỏe Cha sao rồi ? Con đọc bài thơ Cha mới đăng (Mai tôi đi) con lo cho Cha quá !
Cha ! Mấy nay có chuyện gì buồn hả Cha ! Con đọc mấy bài viết gần đây Cha đang có tâm trạng buồn thì phải. Sao mấy nay cha có tâm sự quá hen. Bài nào cũng đánh động
Dễ thương lắm ! Có người quan tâm đến Cha già này. Âu cũng là chút tình để ngày mỗi ngày sống vui hơn, sống tốt hơn.
Mới hôm kia, có lời động viên của một độc giả gửi đến tự tấm chân tình của người đó :
“Con xin tạ ơn Chúa, ngợi khen Chúa, chúc tụng Chúa luôn mãi.
Xin Chúa tuôn đổ muôn ơn lành và đầy tràn ân sủng của Chúa xuống trên Cha để Cha tiếp tục làm công cụ của Chúa mà rao giảng Tin mừng cho muôn người hầu cho tất cả chúng con nhận biết Chúa là Cha và mọi người là anh em với nhau để cùng nhau thờ phượng Chúa. Xin Chúa chữa lành bệnh cho Cha và ban cho Cha nhiều sức khỏe, luôn bình an trong tình thương của Chúa và Mẹ Maria.
Con cảm ơn Cha thật là nhiều vì nhờ có những bài viết của Cha về các Thánh hay những kinh nguyện sáng tối và đặc biệt là Cha đã giảng dạy và chia sẻ lời Chúa thật bổ ích cho đời sống đức tin của con. Nhưng không chỉ về mặt tâm linh mà Cha còn rất tâm lý chia sẻ câu chuyện vui, buồn hoặc hài hước để chúng con có thêm niềm vui và động viên chúng con, khi chúng con gặp khó khăn thử thách trong cuộc sống. Xin Chúa Thánh Thần soi sáng và hướng dẫn Cha để Cha có những bài giảng thật hay để chúng con nghe và thực hành lời Chúa và sống tốt hơn.
Một lần nữa con tạ ơn Chúa và cảm ơn Cha nhiều ạ”.
Và vừa mới nhận được dòng cảm nhận : “Thưa cha đọc những bài chia sẻ về cuộc sống đời thường cũng như những thân phận người con đều thấy cay cay mắt và rất thật rất sâu sắc”.
Dĩ nhiên là cảm ơn những tấm chân tình với tác giả.
Vâng ! Chỉ là những cảm nghiệm giữa đời thường như câu chuyện sáng nay xin xưng tội với một cha già mà cha ấy lại quên công thức tha tội. Chợt nghĩ đến một ngày nào đó mình cũng quên như Cha già đó thôi. Tuổi già mà.
Hay như là chiều nay đi mua bánh bèo, bánh bột lọc. Khi đến thì quán vắng hoe không một khách hàng. Chỉ vài phút sau, nhiều người đổ đến đến độ chủ quán không kịp trở tay. Tôi nói đùa:
– Chị thấy em mở hàng đắt không ?
– Ừa ! Hay đó anh ! Ngày nào anh cũng ra mở hàng dùm em nha.
Ngưng một lát tôi nói với chị :
– Chị ơi ! Nảy giờ thấy quán vắng bóng thấy thương quá ! Giờ có khách vô cũng mừng cho chị.
Chị tiếp lời :
– Chiều giờ cũng lo lắm anh.
Thật tình thì thấy thương chủ quán, thương những người buôn gánh bán bưng hay ngồi bên vệ đường. Nhiều khi tôi tự nghĩ mình như thế thì sao. Chính vì vậy thương những người đó lắm.
Vậy đó, những câu chuyện nho nhỏ mà tôi bắt gặp giữa đời thường.
Thật tình tôi thích đi chợ, thích đi mua đồ, thích lang thang đâu đó giữa chợ đời để thấy những mảnh đời cơ khổ. Điều đặc biệt là tôi đi mua đồ tôi không bao giờ trả giá. Nghĩ bụng họ bán có đắt hơn tí cũng không sao. Họ nghèo mà ! Ngon thì khi đi mua vàng và đô la thì trả giá, còn khi mua ở vệ đường hay những quán nghèo thì không nên trả giá. Có khi mình giúp họ một chút cũng chả có sao. Nhiều người lạ lắm ! Trả từng đồng với những cái mẹt hay xe đẩy ở vệ đường còn sang chảnh ở những quán ăn nổi tiếng để đánh bóng bản thân.
Thật sự tôi thích trải nghiệm, tôi thích gần với những người nghèo để phần nào đồng cảm với nỗi đau và vất vả của họ. Có những trải nghiệm đó giúp mình sống tốt hơn và tôi chung chia cho người khác.
Có người không ưa không thích thì trách móc: trang của linh mục mà đi đăng như vậy ?
Tôi cũng suy nghĩ chứ ! Tôi xét thấy tôi đăng những trải nghiệm đời thường. Kèm với những bài giảng Lễ hàng ngày là những tâm sự, những sẻ chia đến với mọi người.
Có người nghĩ tôi rảnh lắm để lang thang trên mạng ! Không sao ! Tôi tôn trọng tự do và suy nghĩ của mỗi người. Tôi chỉ biết sử dụng thời gian Chúa cho không lãng phí. Tôi thích đọc, thích nghe và thích viết những trải nghiệm trong cuộc đời. Thế thôi !
Lm. Anmai, CSsR