GPVO (6/4/2023) – Nhìn ngắm vũ trụ thiên nhiên, ta thấy có biết bao điều kỳ diệu không thể hiểu, không thể giải thích được. Cũng vậy, khi suy gẫm về chính mình, mỗi người cũng nhận thấy nơi mình có rất nhiều điều kỳ diệu mà Thiên Chúa đã ban cho. Thiên Chúa đã tạo dựng nên con người như là một công trình vi diệu nhất của Người. Một trong những điều kỳ diệu nơi con người là ngôn ngữ. Ngôn ngữ làm cho thế giới con người càng nên đặc biệt và vô giá. Và ngôn ngữ ấy không chỉ dừng lại là những lời nói, những âm thanh thốt lên từ môi miệng nhưng kỳ diệu thay, những lời nói được thốt lên từ những bàn tay. Tôi gọi đó là “những bàn tay biết nói”.
Chắc hẳn chúng ta không ngạc nhiên khi thế giới chúng ta đang sống có những người không thể nghe một thứ âm thanh nào và không thể nói được một từ nào như chúng ta. Đó là thế giới của những người khiếm thính hay là người điếc. Ở mức độ nặng, họ hoàn toàn không thể nghe và nói. Ở mức độ nhẹ, may ra họ còn chút cơ hội để biết về âm thanh và lời nói. Tuy nhiên, khi nhìn vào cuộc sống người điếc, các bạn đừng nghĩ họ luôn sống trong im lặng và u buồn. Họ cũng có cuộc sống đầy màu sắc với những câu chuyện vô cùng thú vị. Họ muốn kể những câu chuyện chưa bao giờ được kể để xã hội có cái nhìn khác về người điếc.
Với đôi bàn tay linh hoạt, người khiếm thính có thể nói bao điều qua nó. Tưởng chừng là sự tầm thường, thua thiệt với người khác nhưng đó lại là một sự đặc biệt vượt lên những điều bình thường. Nghe bằng mắt, nói bằng tay. Nghe như một nghịch lý nhưng nó lại là guồng quay tất yếu trong cuộc sống thường ngày của họ.
Ngôn ngữ là một trong những điều tuyệt vời nhất của cuộc sống, thể hiện sự văn minh và tiến bộ của loài người. Nó giúp con người hiểu nhau, gắn kết và đồng điệu. “Có thể nói, ngôn ngữ ký hiệu thực sự là một thứ ngôn ngữ đặc biệt, không âm thanh, tiếng nói, nhưng ẩn trong đó là sự diệu kỳ giúp gắn kết những tâm hồn với nhau, cánh cửa tương lai dành cho họ cũng rộng mở hơn”. Cộng đồng người khiếm thính cũng rất rộng lớn và sẽ tuyệt vời lắm nếu chúng ta biết cách giao tiếp với họ.
Chúng ta cùng chung sống trên một thế giới. Mỗi chúng ta có cuộc sống khác nhau và điều đó khiến thế giới trở nên tươi đẹp hơn nhiều. Bạn đặc biệt và bạn sinh ra là để làm những điều lớn lao: mỗi con người đều có sự đặc biệt riêng của họ. Mỗi người đều có tài năng, khả năng, ý tưởng, hiểu biết, trải nghiệm hoàn toàn khác nhau và hoàn toàn khác với bất kỳ cá thể nào đã từng sinh ra trong vũ trụ này. Do đó, dĩ nhiên là mình khác biệt và mình đặc biệt. Nếu bạn tin vào điều này, bạn sẽ có mục đích sống khác, có mục tiêu hành động khác và sẽ luôn có ý chí đứng lên mỗi khi bị đánh ngã gục trên hành trình cuộc sống. Và tôi thiết nghĩ những người khiếm thính đã sống trọn điều này cho cuộc sống của họ.
Thế giới đẹp đẽ và rực rỡ mà chúng ta đang sống được tạo nên từ sự đa dạng: những mảng màu khác nhau ghép trên nền một bức tranh tổng thể tạo nên thế hài hòa, cân bằng đến tuyệt sắc. Cuộc sống muôn màu, muôn điều thú vị và cuộc sống này đâu phải của riêng ai! Ai cũng có quyền, có trách nhiệm và có khả năng để làm cho cuộc sống của mình trở nên tươi đẹp, rạng rỡ, đầy hy vọng và hân hoan. Và trong những bước dài của cuộc sống đó có sự hiện hữu của thế giới thanh âm từ những lời nói, tiếng động, cử chỉ và và cả sự tuyệt vời vô cùng của “những bàn tay biết nói”.
La Thứ