Đức Thánh Cha nói: Thật không may, cuộc tấn công bạo lực chống Ucraina vẫn tiếp tục, một cuộc tàn sát điên cuồng. Ở đó, mỗi ngày vẫn còn lặp lại những vụ thảm sát tàn bạo. Không có lời nào biện minh cho điều này! Tôi van nài tất cả thành viên của cộng đồng quốc tế cam kết thực sự trong việc làm cho cuộc chiến tranh ghê tởm này chấm dứt.
Trong tuần vừa qua, tên lửa và bom đã đánh vào dân thường, người già, trẻ em và các bà mẹ đang mang thai. Tôi đã đến thăm các trẻ em bị thương ở đây, Roma. Một em bị mất một cánh tay, một em khác bị thương ở đầu… Những trẻ em vô tội. Tôi nghĩ đến hàng triệu người tị nạn Ucraina phải chạy trốn, để lại đàng sau tất cả và tôi cảm thấy rất đau đớn cho những người không thể chạy trốn. Rất nhiều ông bà, người bệnh, người nghèo phải chia lìa gia đình, nhiều trẻ em và người yếu đuối phải chết dưới làn bom đạn, không được giúp đỡ và không tìm được nơi trú ẩn an toàn trước những đợt công kích. Tất cả điều này là vô nhân! Hay đúng hơn, đó là một sự phạm thánh, vì chống lại sự thánh thiêng của sự sống con người, trên hết chống lại sự sống của những người không có khả năng tự vệ. Chúng ta không được quên: đây là một sự tàn ác, vô nhân và phạm thánh! Chúng ta hãy cầu nguyện trong thinh lặng cho những ai đang đau khổ.
Tôi cảm thấy được an ủi khi biết những người phải hứng chịu bom đạn không thiếu sự gần gũi của các mục tử. Trong những ngày tang thương này, các vị mục tử đang sống Tin Mừng bác ái và huynh đệ. Trong những ngày này, qua điện thoại tôi biết các mục tử đang gần gũi với dân Chúa. Xin cám ơn anh chị em vì chứng tá và hỗ trợ cụ thể mà anh chị em đang thực thi với lòng can đảm cho những người tuyệt vọng.
Tôi nghĩ đến Đức Tổng Giám mục Visvaldas Kulbokas, Sứ thần Toà Thánh tại Ucraina. Cùng với các cộng tác viên, ngài đã ở lại với người dân khi cuộc chiến bắt đầu. Với sự hiện diện của Sứ thần Toà Thánh làm cho tôi gần gũi với mỗi ngày với dân tộc Ucraina tử đạo.
Chúng ta hãy gần gũi với dân tộc này, đón nhận họ với tình thương, dấn thân cụ thể và cầu nguyện. Và chúng ta không được xem chiến tranh và bạo lực là chuyện bình thường! Chúng ta không được mỏi mệt về lòng quảng đại đón tiếp những người chạy trốn chiến tranh như chúng ta đang làm. Chúng ta không chỉ đón tiếp họ trong lúc này, khi khẩn cấp, nhưng cả trong những ngày tháng tiếp theo. Bởi vì anh chị em biết, lúc đầu tất cả chúng ta đều cố gắng đón tiếp, nhưng rồi dần dần trở thành thói quen bình thường làm cho tâm hồn chúng ta nguội lạnh đi một chút và chúng ta quên họ. Chúng ta hãy nghĩ, với thời gian những phụ nữ không có việc làm phải rời xa chồng và trẻ em, sẽ bị những con “kền kền” của xã hội săn đón. Chúng ta hãy bảo vệ họ.
Tôi mời gọi các cộng đoàn và các tín hữu vào thứ Sáu 25/3 Lễ Truyền Tin, cùng với tôi thánh hiến Nga và và Ucraina cho Trái tim Vô nhiễm Nguyên tội Đức Mẹ, để Đức Mẹ, Nữ Vương bình an ban hoà bình cho thế giới.
Ngọc Yến