Tháng Sáu, bước vào mùa hè, thời điểm các cô cậu học trò chia tay trường lớp bạn bè với cảm xúc lưu luyến mến thương. Sân trường tràn ngập sắc đỏ của cây phượng. Và còn có mối tình học trò hồn nhiên thơ ngây, trong trắng. Cảm xúc đầu mùa hè làm người viết chợt nhớ đến ca khúc Phượng Hồng của nhạc sĩ Vũ Hoàng, ca khúc như gói gém cả một tâm sự mùa hè:
“Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng,
Em chở mùa hè của tôi đi đâu,
Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi 18,
Thuở chẳng ai hay thầm lặng mối tình đầu.
Mối tình đầu của tôi
Là cơn mưa giăng giăng ngoài cửa lớp
Là áo ai bay trắng cả giấc mơ
Là bài thơ còn hoài trong vở
Giữa giờ chơi mang đến lại mang về.”
Như thế, tháng Sáu mùa hè về, xin tản mạn một chút về tình yêu. Tháng Sáu cũng là tháng kính Thánh Tâm Chúa Giêsu, chúng ta nói đến mối tình cao cả của Người với nhân loại.
Hoài niệm về tuổi học trò của mình, cái thời trước ngây ngô. Trong lớp mà bạn bè ghép đôi chàng trai với cô gái cũng làm cho đương sự “ngượng đỏ mặt”. Thời bây giờ khác trước nhiều, tuy các cô cậu học trò vẫn yêu nhau, nhưng dường như các bạn luôn công khai trước mọi người, các bạn dẫn nhau vào hẹn hò nơi ghế đá công viên. Có lẽ lối sống của bạn trẻ bây giờ phần nào bị ảnh hưởng của phim tình cảm, truyền hình, mạng xã hội, các bạn bạo dạn hơn khi yêu không còn nhút nhát như bọn trẻ chúng tôi ngày xưa. Vì vậy, tình yêu thời học trò ngày nay mất đi cái nét chân chất, các bạn yêu nhau để chứng tỏ mình đẹp trai, xinh gái, luôn có người theo đuổi.
Tình yêu tuổi học trò đẹp và lãng mạn thật, nhưng nếu các bạn yêu, cùng giúp nhau tiến bộ trong học hành, hay yêu nhau chỉ là nắm tay nhau chuyện trò tâm sự chia sẻ, thì tình yêu đó đẹp lắm. Yêu nhau không phải để khoe với bạn bè mình có người yêu giàu có, yêu được anh chàng được gọi là “soái ca” của cả trường.
Nhạc sĩ Vũ Hoàng nói đến hình ảnh có một gã khờ yêu mà không dám thổ lộ tình yêu, nhưng chỉ ngậm ngùi đứng làm thơ. Bây giờ không biết có ai đó còn đồng cảm với ông, yêu cô bạn cùng lớp thật tình mà chỉ “len lén” nhìn trộm cô ta.
Với những bạn trong lứa tuổi đang yêu, bổn phận của cha mẹ là định hướng cho con biết yêu sao cho đúng, yêu sao cho đẹp và chân thật, biết gìn giữ và trân trọng người yêu của mình.
Làm sao cha mẹ trở nên bạn thân của con, có thể chia sẻ tâm sự với con tất cả mọi chuyện, kể cả chuyện yêu: “Mẹ ơi, con phải làm sao. Có một anh lớp trên thích con, ngày nào anh ấy cũng chặn đường nói chuyện khi con đi học về. Con không thích anh ấy lắm.” Cha mẹ giúp con hiểu về sự khác biệt giới tính, sự phát triển sinh học, tâm lý, hấp lực trước người bạn khác giới, để trẻ không “phạm quy”, vượt quá giới hạn muốn thỏa mãn khoái lạc thân xác, và cũng đừng cho trẻ chạy theo kiểu tình yêu chóng vánh tốc độ.
Buổi chiều công viên vẫn có những cô cậu học trò non choẹt, tâm sự và còn bao nhiêu chuyện khác nữa mà chúng tôi không tiện nói ra. Làm bạn của con, bài toán cực khó, nhưng ai làm được thì đảm bảo con cái chúng ta sẽ không đi theo lối “sống thử”, quan hệ tình ái lăng nhăng, không quan hệ tình dục trước hôn nhân và giảm bớt nạn nạo phá thai tuổi vị thành niên trên đất nước ta. Làm bạn với con là hiểu con, đứng về phía con, thương và luôn đồng cảm với những bồng bột của tuổi mới lớn.
Có dịp gặp gỡ các bạn trẻ trong một lớp giáo lý Bao Đồng, người viết được nghe bạn H. tâm sự: “Năm nay em tốt nghiệp PTTH ra trường. Mẹ em bắt em đi tu như các dì, các cậu. Nhà ngoại em ai cũng đi tu làm linh mục làm bà sơ cả. Em thấy đời tu sao mà gò bó quá, em không thích, tu là không được làm những gì mình thích. Em muốn trải nghiệm yêu, vì em biết mình là cô gái đẹp, có nhiều bạn trong lớp dòm ngó theo đuổi em. Nhưng em sẽ chọn, anh nào đẹp trai, con nhà giàu, chiều chuộng em, sẵn sàng mua cho em chiếc điện thoại em thích, em sẽ đi chơi với anh ấy. Với em, tình yêu chỉ có như thế thôi”.
Tình yêu tuổi học trò là thế đấy.
Tháng Sáu, Giáo Hội lại mời gọi con cái mình hướng nhìn lên Trái Tim của Đức Giêsu, một tình yêu thương tuyệt hảo.
Phải chăng Đức Giêsu như là một “gã khờ” đang thổn thức yêu thương con người, đang đứng bên cuộc đời ta, trong khi đó chúng ta vẫn làm ngơ, vẫn cao chạy xa bay trước tình yêu của Thiên Chúa.
Tình yêu của Thiên Chúa cao sâu diệu vợi như tình thương của người mẹ, người cha. “Ta đã yêu ngươi bằng mối tình muôn thuở, nên Ta vẫn dành cho ngươi lòng xót thương.” (Giêrêmia 31:3). Yêu thương ai đó là làm cho người đó được lớn lên triển nở và hạnh phúc.
Ở đời yêu và được yêu là một niềm hạnh phúc vô cùng lớn.
Trái Tim Chúa Giêsu đã bị bầm dập tan nát vì tội lỗi chúng ta, Người chịu chết trên thập giá để khai sinh bao nhiêu nguồn ơn thánh các bí tích và Giáo Hội. Chúng ta được mời đến với Trái Tim của Đức Giêsu, đền bù tội lỗi mình đã xúc phạm đến tình thương của Thiên Chúa, cảm tạ và tri ân Người. Nhưng hơn nữa, khi đến với Trái Tim Chúa Giêsu, ta như được tựa nương và nâng đỡ giữa cuộc sống hối hả mệt mỏi hiện nay.
Dường như ta nghe được lời ngỏ từ Chúa Giêsu trên thánh giá mỗi khi tháng Sáu về và có thể là suốt đời ta: “Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề hãy đến cùng Tôi. Tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng.” (Mt 11, 28). Nghe những lời đó, ta được an ủi, được ấm lòng và tiếp thêm nghị lực cho cuộc sống đức tin.
Thật là cậy dựa vào Chúa ta mới thấy cuộc đời này bình an vui tươi, hơn là trông cậy vào tiền bạc danh vọng ở đời. Chúng ta đừng loại trừ Thiên Chúa ra khỏi cuộc đời mình, nhưng phải đến và học với Người, uốn nắn trái tim mình giống trái tim của Người, cần đến Người trong cuộc đời.
Làm sao chúng ta thưa với Chúa Giêsu như lời ca khúc của nhạc sĩ Phanxicô: “Tựa nép bên lòng Chúa, con xin ngỏ hết tâm tư. Vui buồn của đời sống dương gian. Đêm ngày miệt mài những lo toan. Khi vội vàng, khi muộn màng, tiếng cười giọt lệ những miên man. Chúa vẫn biết chúng con cần đến Chúa, tháng năm ưu tư ngập tràn. Chúa vẫn biết chúng con cần đến Chúa, dẫn đưa đời vui sống bình an.”
Đâu là những khó khăn mệt mỏi của gia đình, cộng đoàn mà chúng ta chạy đến với Chúa Giêsu. Chìa khỏa mở ra các vấn đề khó khăn vẫn là chúng ta cần tha thiết yêu thương nhau, đừng làm tổn thương nhau vì những lời nói nặng nhẹ do hiểu lầm và nghi ngờ. Vị chủ chăn coi sóc giáo xứ mang trái tim của Chúa Giêsu, luôn nhân hậu và bao dung với những người lầm lỗi cùa con chiên, những người không ưa không thích, chống phá giáo xứ, nhờ vậy người khác sẽ được thu phục nhân tâm.
Mùa hè, mùa du lịch tham quan tắm biển, chắc chắn sau những chuyến đi thân tình mọi người sẽ mở lòng ra, hiểu nhau hơn, mọi tương quan sẽ dần tốt đẹp và gắn kết nhau chặt chẽ.
Một cha sở chia sẻ: “Cách đây vài năm, tôi về giáo xứ mới, ngay mùa hè. Không biết làm thế nào để hiểu ‘đàn chiên’ của mình, tôi tổ chức cho HĐMVGX đi hành hương Đức Mẹ Tàpao và tắm biển Mũi Né. Vì trước đây, người ta đồn đại tôi là ông cha sở khó tính, nên các ông trùm có vẻ ‘đứng xa xa’ không dám tiếp cận. Sau chuyến hành hương với các ông trùm, nhiều ông còn nói: ‘Cha sở thân tình quá, đâu có khó khăn như người ta nói’. Vì trong chuyến đi, tôi rất thoải mái, cùng tắm biển chuyện trò, ăn uống rôm rả với họ. Cha con không còn nhìn nhau khoảng cách nữa, nhưng chung tay làm việc xây dựng giáo xứ. Chúng tôi đi có 2 ngày thôi mà thân thiện với nhau hơn, tôi cũng dần biết tên các ông trùm. Vì công việc ra công việc, vui chơi ra vui chơi, đâu ra đấy. Tôi quan niệm thế.”
Bài học của tháng Sáu phải là hãy yêu thương nhau như Chúa Giêsu, mối tình chung thủy muôn đời với nhân loại, yêu nhau thì không ngại khó ngại khổ, yêu nhau có thể chịu bầm dập như Đức Giêsu chịu chết trên thập giá. Yêu nhau như các trẻ bây giờ ca:
“Yêu nhau mấy núi cũng trèo
Mấy sông cũng lội mất đèo cũng qua
Ngại gì cái chuyện đường xa
Không đi xe buýt thì ta đi tàu”
Chúng ta yêu thương con là làm cho con được trưởng thành lớn lên, không những về sức vóc tài trí, nhưng còn là tinh thần đạo hạnh, lòng đạo, tình mến Chúa yêu người.
Người cha người mẹ trang bị cho con hành trang vào đời không chỉ là cho con học các lớp năng khiếu ngoại khóa, không phải là cấm cản hay quản lý con trẻ tuổi mới lớn đang yêu, nhưng là hướng dẫn con yêu cho đúng.
Với một trái tim yêu thương con mạnh mẽ cha mẹ sẽ làm được tất cả những gì tốt đẹp cho các con của mình.
Kính chúc mọi người mùa hè vui tươi luôn cảm nghiệm sâu xa tình thương của Thiên Chúa và chia sẻ tình thương đó trong gia đình mình, nơi cộng đoàn và cho mọi người chung quanh.
Giuse Nguyễn Bình An
Nguồn: nguoitinhuu.org