Trước hết, Đức Thánh Cha nhìn nhận những đóng góp lớn lao của các tình nguyện viên, đặc biệt trong giai đoạn đại dịch. Họ đã giúp đỡ những người dễ bị tổn thương nhất, hỗ trợ những người già, người nghèo, người đơn thân, cũng như hỗ trợ trong chiến dịch tiêm chủng mở rộng khắp đất nước với một tinh thần phục vụ miễn phí. Đồng thời, trong thời gian gần đây, các tình nguyện viên dấn thân hỗ trợ nhân đạo trong việc tiếp nhận những người tị nạn từ Ucraina, đặc biệt là phụ nữ và trẻ em, đang chạy trốn chiến tranh và đến nước Ý.
Đức Thánh Cha chia sẻ với các tình nguyện viên 3 điểm suy tư và hành động liên quan đến việc phục vụ của họ, đó là: “Bảo vệ”. Họ được đặt để bảo vệ những người dễ gặp nguy hiểm và yếu đuối nhất. Đây chính là sứ mạng của người Samari nhân hậu trong Tin Mừng (x. Lc 10,29-37).
Việc bảo vệ đầu tiên là bảo vệ khỏi sự cô lập xã hội. Đây là một cách thức quan trọng truyền đi tiếng nói của hy vọng. Trong thời gian đại dịch, nhiều tình nguyện viên đã hy sinh mạng sống của mình trong khi phục vụ. Họ đã viết nên những biến cố quyết định trong lịch sử chung của chúng ta. Không ai tự cứu một mình. Chúng ta cần hiểu và thấy rằng cuộc sống của chúng ta phụ thuộc vào cuộc sống của người khác và điều tốt đẹp thì dễ lan truyền. Trở thành người lân cận của người khác sẽ làm cho chúng ta tốt hơn, quảng đại hơn và liên đới hơn. Đồng thời, xã hội của chúng ta cũng sẽ trở nên đáng sống hơn.
Việc bảo vệ thứ hai cần được thúc đẩy là bảo vệ khỏi các thảm hoạ môi trường. Đức Thánh Cha trích một câu nói tiếng Tây Ban Nha: “Thiên Chúa luôn tha thứ, con người thỉnh thoảng tha thứ, thiên nhiên không bao giờ tha thứ.” Những biến đổi khí hậu của thời đại chúng ta đã dẫn đến các hiện tượng thời tiết cực đoan, với những hậu quả nghiêm trọng đối với con người. Chúng ta được kêu gọi để bảo vệ thế giới và không bóc lột nó.
Việc bảo vệ thứ ba ngang qua việc phòng ngừa. ĐTC trích thông điệp Fratelli tutti: “Mỗi người, với tất cả trách nhiệm, hãy yêu mến, chăm sóc xứ sở và lo lắng cho quê hương đất nước của mình, cũng như mỗi người phải yêu mến và chăm sóc ngôi nhà của mình để nó khỏi sụp đổ, vì những người hàng xóm sẽ chẳng làm điều đó thay ta. Cũng thế, thiện ích chung của thế giới đòi hỏi mỗi người phải bảo vệ và yêu mến quê hương mình.” (Fratelli tutti, 143). Lương tâm cần được huấn luyện để lợi ích chung không bị bỏ mặc hoặc chỉ trở thành món lợi cho một số ít.
Do đó, bảo vệ là chăm sóc. Chúng ta chỉ biết làm điều đó với sự dịu dàng nếu chúng ta nhận ra rằng chúng ta là những người được bảo vệ trước. Thiên Chúa là Cha, Đấng chăm sóc chúng ta và không để chúng ta thiếu thốn tình yêu của Người. Nếu chúng ta cảm thấy được Người bảo vệ, chúng ta sẽ học được cách bảo vệ quảng đại dành cho anh chị em mình, như rất nhiều tấm gương của các thánh đã dạy chúng ta.
Văn Yên, SJ