Năm phụng vụ mới được bắt đầu bằng Mùa Vọng. Tứ thời bát tiết Xuân, Hạ, Thu, Ðông, thay đổi tuần hoàn luân vòng chuyển đổi. Niên lịch phụng vụ của Giáo Hội Công giáo cũng nằm trong chu kỳ ấy. Phụng vụ Giáo Hội cũng có các mùa như: Mùa Vọng, Mùa Giáng Sinh, Mùa Thường Niên, Mùa Chay và Mùa Phục Sinh. Giờ đây chúng ta bước vào Mùa Vọng, mùa của mừng vui và hy vọng, mừng vì Con Thiên Chúa, Đấng Cứu Thế đã giáng sinh cho chúng ta, hy vọng tiến bước trong cuộc lữ hành thiêng liêng hướng về Ðấng Thiên Sai muôn dân mong đợi đến với chúng ta trong ngày sau hết.
Bước vào Mùa Vọng, Giáo Hội cùng với con cái mình hân hoan sống hai chiều kích cách sốt sắng và tràn đầy hy vọng:
– Một là tưởng niệm biến cố Nhập thể làm người của Đức Giêsu Con Thiên Chúa, sinh bởi Ðức Maria Đồng Trinh.
– Hai là chờ đợi Chúa trở lại trong vinh quang để “phán xét kẻ sống và người chết”, như chúng ta vẫn đọc trong kinh Tin Kính.
Vì sống cả hai chiều kích, nên người kitô hữu phải mặc tâm tình của dân Cựu Ước mừng Chúa đến lần thứ nhất và của chính mình ngày hôm nay hy vọng Chúa đến lần thứ hai.
Chuẩn bị mừng Lễ Chúa Giáng Sinh
Kỷ niệm ở đây không đơn thuần là hoài niệm, không chỉ là những hình ảnh hay biểu ngữ để ghi nhớ, nhưng là một thực tại để sống.
Các bài đọc trong Mùa Vọng thứ tự vang lên mỗi tuần, giúp chúng ta sống lại lịch các biến cố sử ơn cứu độ của Đức Kitô trong nhân thế, khởi đi từ việc dân Do thái mong đợi và chuẩn bị Đấng Cứu Thế đến. Hỏi: Người đến để làm gì? Thưa: Người đến để “giải phóng” họ khỏi ách nô lệ, đặc biệt là nô lệ tội lỗi. Isaia đã loan báo, Gioan Tẩy Giả đã dọn đường, dân chúng cũng đã chịu phép rửa sám hối để đón chào Vị Cứu Tinh.
Chúa Giáng Sinh không chỉ là một biến cố hồng phúc đối với một số người hay một dân tộc nào khi xưa, nhưng còn là một biến cố ân phúc đối với toàn thể nhân loại ngày hôm nay. Đây là điều chúng ta đọc thấy trong phụng vụ lễ Giáng sinh: “Một Hài Nhi đã sinh ra cho chúng ta”. Vì thế, cần phải ý thức rằng, Lễ Giáng Sinh có một ý nghĩa trọng đại trong từng ngày sống chúng ta. Nhờ đó, chúng ta biết chuẩn bị tâm hồn mình như thế nào để xứng đáng mừng Chúa giáng sinh, hầu phát sinh hiệu quả ơn thánh và làm lớn mạnh công trình tình yêu mà Chúa muốn thực hiện nơi mỗi người chúng ta.
Chuẩn bị tâm hồn cho xứng để mừng Lễ Giáng Sinh
Chúng ta, thân phận phàm nhân làm sao xứng đáng được với Chúa, Đấng thánh thiện vô ngần được. Điều này đòi hỏi mỗi người phải canh tân, tu chỉnh cuộc đời, để đời ta trở nên chân thật hơn, khiêm tốn hơn, yêu thương hơn, cao đẹp hơn, bình an hơn.
Chúng ta cần phải thật tỉnh thức, lắng đọng tâm hồn cách đặc biệt trong Mùa Vọng trở về với Chúa, trở lại với anh em, và với chính mình để đón nhận một sức sống mới.
Đón chờ Chúa đến lần thứ hai
Lời Chúa Giêsu trong Tin Mừng hôm nay nhắc bảo chúng ta hãy tỉnh thức và sẵn sàng cho ngày Chúa lại đến để phán xét kẻ sống và kẻ chết, và nhất là lần Chúa viếng thăm vào chặng cuối đời của mỗi người chúng ta (x. Mc 13, 33-37).
Ðức Giêsu nói về ngày Người đến: “Ví như người đi phương xa, để nhà cửa lại… và căn dặn người giữ cửa lo tỉnh thức… Điều Ta bảo cho chúng con, thì Ta cũng bảo cho tất cả mọi người là hãy tỉnh thức” (x.Mc 13,33- 37). Vì không biết lúc nào chủ trở về nên “tỉnh thức” là thượng sách.
Vậy, chúng ta phải tỉnh thức và cầu nguyện luôn, để khi Con Người là Đức Giêsu ngự đến trên mây trời, Người thấy chúng ta đang ở tư thế sẵn sàng, đứng thẳng, không phải xấu hổ cúi đầu, không bị ràng buộc bởi đam mê, nhưng vui sướng vì mình đã không uổng công chờ ngày Chúa đến.
Biết là như vậy, nhưng hỏi có ai học được chữ ngờ. Chúa Kitô “sẽ đến” viếng thăm lúc cuối đời mỗi người chúng ta. Chắc chắn là như vậy, nhưng ai biết được giờ nào. Thánh Phaolô mong rằng “anh em bền vững đến cùng, không có gì đáng trách trong ngày Chúa Kitô, Chúa chúng ta ngự đến” (x.1Cr 1, 3-9).
Chúa Giêsu Kitô sẽ đến vào lúc người ta không ngờ. Chỉ có người tỉnh thức mới không cảm thấy bất ngờ. Tỉnh thức có nghĩa là theo Chúa, lựa chọn những gì Chúa Kitô đã chọn, yêu thương những gì Chúa đã yêu, để có một cuộc sống phù hợp với mình. Khi Con Người đến …Chúa Cha sẽ chào đón chúng ta trong vòng tay yêu thương của Chúa, vì chúng ta giống Con của Thiên Chúa.
Đấng Đáng kính – Đức Hồng Y Px. Nguyễn Văn Thuận chia sẻ cho chúng ta kinh nghiệm: “Nếu tôi biết ngày mai mình sẽ chết, thì hôm nay tôi sẽ sống một ngày đẹp nhất”. Thì ra, thường xuyên suy gẫm về sự chết là cách thế hữu hiệu nhất để sống cách tốt nhất. Chúng ta chưa sống từng ngày đẹp nhất là vì cứ tưởng mình còn lâu mới chết. Đó cũng là cám dỗ của ma quỉ để ta mê say cuộc sống này mà mất đi sự cảnh giác.
Thánh Augustinô cho chúng ta một bài học về sự đợi chờ: “Sống sao chết vậy”. Nếu chúng ta chờ đợi với tình yêu, Chúa đến, Người sẽ lấp đầy trái tim ta niềm vui chờ đợi Chúa. Ngày giờ Chúa đến là niềm vui không cùng cho những ai cầm đèn cháy sáng trong tay. Chính vì thế, Mùa Vọng giúp chúng ta chờ đợi Chúa đến trong yêu thương và an bình. Mùa của mừng vui và hy vọng là thế.
Chúng ta hãy đặt vào tay Mẹ Maria, Nữ Vương của niềm hy vọng, hiện tại và tương lai của đời ta. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ